Những ánh nắng sớm len lõi qua khung cửa sổ rội vào phòng Vân Y, cô nhíu mày rồi từ từ mở mắt, cảm giác đầu có vẻ hơi đau, có lẽ do tối hôm qua khóc nên vậy. Khẽ thở dài nhìn qua chỗ của hắn thường nằm, tự lẩm bẩm.
- Tối qua không về phòng à?
Thở ra một cái rồi cô đứng dậy đi lại tủ quần áo đi ra tìm cho mình một bộ đồ rồi đi vào nhà tắm. Sau khi tắm rửa vệ sinh cá nhân xong thì cô đi xuống nhà. Chắc giờ này Thiên Hàn đang ở dưới nhà nhỉ? Nghĩ vậy, Vân Y đi nhanh hơn xuống nhà, cô ngó vào phòng khách chẳng thấy hắn, bước vào nhà bếp thì đúng như cô đoán, Thiên Hàn vẫn chưa đến tập đoàn, cô cười nhẹ rồi bước đến ngồi đối diện hắn.
Thấy cô vào, dì Hà nhanh chóng dọn bữa sáng ra cho cô, Vân Y còn chưa kịp cầm đũa thì Thiên Hàn đã đứng lên, thấy hắn chuẩn bị đi, cô liền lên tiếng.
- Anh... Anh không ăn sáng à?
- Không! Hôm nay anh có cuộc họp sớm!
Nói rồi Thiên Hàn quay đi, Vân Y còn chưa kịp nói thêm gì thì đã thấy Thiên Hàn đi khuất mới. Vân Y khẽ thở dài nhìn bữa sáng của mình, nhìn Vân Y có vẻ buồn, biết cô có ý định là không ăn nên dì đã lên tiếng.
- Vân Y! Cháu ăn sáng đi!
Vân Y nhìn dì Hà, thở ra rồi nhẹ nhàng trả lời dì.
- Cháu không muốn ăn!
- Cháu ăn đi! Một chút cũng được! Bữa sáng quan trọng lắm, nhở mà cháu bệnh thì có phải lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721961/chuong-82.html