Sau khi giải quyết xong công việc ở đó thì Thiên Hàn đã về nhà, hắn đi vào nhà với gương mặt lạnh như tiền, dì Hà vừa thấy hắn vào liền cung kính cúi chào, thấy dì, Thiên Hàn lên tiếng hỏi.
- Y Y đã ăn tối chưa?
- Con bé vẫn chưa ăn ạ?
Thiên Hàn khẽ nhíu mày rồi lên tiếng bảo dì.
- Dì nghĩ ngơi đi! Muộn rồi!
Nói rồi Thiên Hàn rảo bước lên lầu, mở cửa bước vào phòng Vân Y. Vừa vào đã thấy Vân Y nằm ngủ trên sofa, khẽ cau mày đi đến gần ngồi xuống sofa, nhìn cô nói nhỏ.
- Sao lại ngủ ở đây chứ?
Cảm giác có ai đang nhìn mình, Vân Y cau nhẹ mày rồi từ từ mở mắt, thấy hắn, cô liền ngồi dậy.
- Anh... Về rồi!
- Ừm! Sao vậy?
- Anh đi đâu vậy?
Thiên Hàn không mấy quan tâm đến câu hỏi của Vân Y mà còn hỏi ngược lại cô.
- Sao em không ăn tối?
Vân Y nhìn hắn, mày khẽ nhíu lại vì không nghe được câu trả lời từ hắn, cô lên tiếng hỏi.
- Sao anh không trả lời câu hỏi của em?
- Trả lời câu hỏi của anh trước?
Bỗng dưng Vân Y cảm giác khó chịu, gắt gỏng nói với Thiên Hàn.
- Anh... Anh đi đâu về rồi bây giờ còn bảo em trả lời câu hỏi của anh? Em là người hỏi trước mà?
Thiên Hàn cau mày, hiện tại hắn cũng đang rất mệt nên cũng chẳng muốn nói gì nhiều.
- Em gắt gỏng cái gì? Tại sao chưa ăn tối? Tại sao lại khó chịu?
Vân Y cau có, sự quạo quọ trong cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721960/chuong-81.html