- Vậy sao?
Vân Y và Tô Linh Thực hướng mắt về phía giọng nói vừa phát ra, cái chất giọng trầm trầm lạnh lạnh đó không ai khác chính là hắn - Bạch Thiên Hàn.
Vân Y cong khóe môi lên nở nụ cười nhẹ nhìn Thiên Hàn. Hắn giữ bộ mặt lạnh như tiền rảo bước đến chỗ cô, ngồi cạnh cô đối diện Tô Linh Thực, giọng nói trầm trầm phát ra.
- Tô Linh Thực! Lúc nãy cô nói gì?
Cô gái họ Tô kia nhìn chăm chăm vào Thiên Hàn, khóe môi giật giật, cười gượng gạo nói.
- Anh... Anh Hàn! Em... Em không nói gì cả!
Thiên Hàn đưa mắt nhìn Vân Y rồi chuyển ánh mắt sang ả ta.
- Ai còn yêu cô? Ai là kẻ thay thế? Sao không dùng lại giọng điệu lúc nãy nói lại thử xem?
Ả ta đưa ánh mắt vô tội vạ nhìn Thiên Hàn, tay vươn đến nắm chặt tay hắn, nhẹ giọng trả lời.
- Anh Hàn! Em... Anh còn yêu em đúng không? Hai chúng ta yêu nhau mà, anh chỉ em cô ta là kẻ thay thế thôi đúng không?
Chân mày của Vân Y khẽ nhíu chặt khi nhìn thấy cô ta nắm tay Thiên Hàn. Không nói không rằng đưa ánh mắt khó chịu nhìn hắn. Hắn biết ai đó ngồi cạnh mình đang khó chịu nên nhanh chóng hất tay cô ả ra. Khóe môi giương lên nở nụ cười khinh.
- Tô Linh Thực! Theo đuổi tôi mà đi quen người khác, yêu tôi mà đi ôm ấp người khác! Tình yêu của cô dành cho tôi lớn nhỉ? Phải, năm đó tôi từng thích cô nhưng cô nói xem, cảm giác thế nào khi thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721947/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.