- Thử động vào cô ấy thử xem!
Âu Tư Nhã trừng mắt khi một lần nữa Thiên Hàn lại xuất hiện ở đây và ngay lúc mẹ ả định tấn công Vân Y.
- Bạch... Bạch... Thiên Hàn!
Vân Y cau có nhìn người trước mắt mình, môi mấp mấy hỏi.
- Sao anh lại đến đây?
Vân Trình nhìn Thiên Hàn cười nhẹ rồi vui vẻ lên tiếng.
- Cháu rể! Đến đám giỗ mẹ vợ à? Cháu có nói cho ba mẹ hay không?
- Cậu! Cháu nói rồi! Cậu an tâm!
Vân Y nhìn cậu mình rồi lại ngó sang Thiên Hàn, mày đẹp nhíu chặt hơn.
- Hai người... Quen nhau à?
- Haha chuyện dài lắm! Kể sau đi!
Triệu Triết Lập nhìn Thiên Hàn, giọng có phần nhẹ lại nói.
- Bạch... Bạch tổng! Sao ngài lại đến đây?
- Hừ! Nếu tôi không đến thì làm sao biết người của Triệu Triết Lập ông định động vào người của tôi.
Triệu Triết Lập cười giọng miễn cưỡng.
- Nào... Nào có đâu! Bạch tổng chắc hiểu lầm rồi! Tôi nào sao dám làm gì người của Bạch tổng, đã vậy con bé con là con gái của tôi nữa.
Vân Trình cười lớn khi nghe câu nói của Triết Lập. Con gái của tôi. Nực cười nhở? Đầu buổi đến giờ không thèm ngó ngàng đến cô, đã vậy còn muốn nổi cáu này nọ rồi đuổi cô ra khỏi nhà. Đến lúc có sự xuất hiện của Bạch tổng lại con gái này con gái nọ. Thâm độc.
- Triệu Triết Lập! Giọng điệu của chú lúc nãy đâu rồi? Sao không như vậy nữa?
- Anh Trình! Tại lúc nãy em đang cáu nên vậy thôi!
Âu Tư Nhã bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721942/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.