- Em đấy! Triệu Vân Y!
- Thôi đi!
Cô bĩu môi nói rồi tiếp tục ăn, do ăn nhanh quá nên cô xém bị nghẹn, hắn khẽ lắc đầu rồi rót cốc nước đưa cho cô.
- Ăn từ từ!
Cô nhận lấy cốc nước từ từ uống vào rồi thở dài, xong quay nhìn hắn, môi mấp mấy nói.
- Thiên Hàn! Ngày mai em về nhà nhé!
Thiên Hàn khẽ cau mày nhìn Vân Y. Về nhà? Tại sao chứ? Cô không muốn ở đây nữa à? Hay ai làm cô phật ý chuyện gì?
- Tại sao? Em muốn rời đi à?
Cô tiếp tục ăn một lúc, uống vào một chút nước rồi chậm rãi trả lời hắn.
- Không! Ngày mai giỗ mẹ nên em phải về! Tuy không muốn về ngôi nhà đó lắm nhưng giỗ mẹ thì phải về!
- Nhở có chuyện xảy ra thì sao?
Nghe câu hỏi của Thiên Hàn khiến khóe môi cô nhếch lên tạo nụ cười ấm muội đến kì lạ.
- Chuyện? Chuyện gì? Mặc kệ họ em không quan tâm!
Đôi mắt Thiên Hàn nhìn cô không rời. Sợ cô bị bọn họ gây khó dễ nên quyết định lên tiếng.
- Anh về cùng em!
Mày đẹp của Vân Y khẽ nhíu lại, ánh mắt nhìn Thiên Hàn khó hiểu. Tại sao lại muốn về cùng mình chứ? Chẳng lẽ sợ cô bị gì sao?
- A... Không cần đâu! Dạo này anh bận nhiều việc mà! Em về cùng Lục Hạ! Đừng lo!
Hắn nghe cô nói vậy cũng an tâm phần nào. Gật đầu nói.
- Có Lục Hạ cũng được! Nhớ đừng để ai bắt nạt!
Cô cười khẩy, mặt trở nên lạnh nhạt hẳn rồi lên tiếng nói.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721937/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.