Sáng hôm sau, cô vẫn đang say giấc nồng trên giường bỗng nhưng hơi mỏi, định xoay người đổi tư thế để thoái mái nhưng lại không được, có cái gì nằng nặng đang ôm lấy eo cô, đó là tay của hắn, cô khẽ nhút nhích để hắn buông ra nhưng không, cánh tay hắn vẫn không rời eo cô.
Vân Y khó chịu mở mắt ra thì đập vài mắt mình chính là gương mặt điển trai của hắn, hắn vẫn còn đang ôm cô ngủ say sưa. Cô khẽ thở dài, miệng lầm bầm.
- Haizz cái tên này...
Cô bắt đầu nhích người, đưa tay định gỡ tay hắn ra thì thì hắn càng ôm chặt hơn, lười biếng lên tiếng nhưng mắt vẫn nhắm nghiền.
- Y Y.. Còn sớm! Ngủ thêm một chút đi!
Vân Y đưa mắt nhìn Thiên Hàn vẫn còn đang nhắm đôi mắt ngủ ngon lành, khẽ thở ra rồi nói.
- Tôi không ngủ được nữa!
Vân Y mặc cho tay Thiên Hàn vẫn đang ôm mình, từ từ ngồi dậy, tay vuốt lại mái tóc dài của mình quay sang nhìn hắn.
- Bạch Thiên Hàn! Dậy đi! Anh không định đi làm à?
- Hôm nay chủ nhật, ngủ thêm một chút nữa đi!
- Dậy đi... Chủ nhật thì dậy sớm tận hưởng!
Hắn im lặng không trả lời cô, mắt vẫn nhắm nghiền không buồn nói chuyện. Thấy hắn không trả lời mình cô lại lên tiếng gọi.
- Bạch Thiên Hàn! Bạch Thiên Hàn! Bạch Thiên Hàn! Bạch...
Chưa nói xong hai từ Thiên Hàn thì hắn đã ngồi bật dậy, tay nắm lấy bả vai ngã xuống giường, Vân Y giật mình trợn mắt nhìn Thiên Hàn.
- Bạch Thiên Hàn! Anh...
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721921/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.