Trên đường về cô không dám hó hé tiếng gì, chỉ biết lẳng lặng ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài. Sau một lúc thì cũng đến nhà à không phải nói là căn biệt thự mới đúng, là biệt thự nhà hắn. Hắn lái xe vào gara, bảo cô xuống xe chờ rồi một lúc sau hắn bước đến chỗ cô rồi vào nhà, cô lẽo đẽo theo sau, khung cảnh trong nhà đúng là làm cô choáng ngợp, nó cực kì lộng lẫy, lộng lẫy hơn cả nhà cũ của cô.
Vừa vào thì có một dì quản gia đi ra, khẽ cúi chào cô và hắn.
- Thiếu gia.
Hắn gật đôi, môi mấp mấy nói.
- Đưa cô gái này lên phòng.
Dì quản gia gật đầu nhìn cô mỉm cười.
- Mời tiểu thư đi theo tôi ạ!
Cô cười nhẹ rồi đi theo dì quản gia lên lầu. Sau khi lên hết các bậc thang đi một lúc thì đến nơi, dì quản gia nhẹ nhàng mở cửa.
- Thưa tiểu thư, đây là phòng của cô, cô cứ việc tự nhiên nhé!
Cô mỉm cười.
- Dạ, à dì đừng gọi con là tiểu thư nhé, cứ gọi con là Vân Y được rồi.
Dì Hà vui vẻ nhìn cô.
- Không được đâu ạ.
- Không sao đâu, dù sao con cũng chỉ ở nhờ tối nay thôi ạ.
Dì quản gia mỉm cười gật đầu. Khi quản gia vừa rời đi một lúc thì Thiên đi lên, từ từ bước đến chỗ Vân Y, cô nhìn hắn, có chút thụt lùi lại. Hắn đi đến cầm cái một cái túi nhỏ đưa cho cô.
- Đồ.
Cô gật gù rồi vội nói.
- Tôi... Tôi chỉ ở nhờ thôi... Không cần phải...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/164459/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.