- À hay là vầy đi... Nếu Triệu Vân Y không tiện về nhà thì hôm nay qua ở nhờ nhà Thiên Hàn một đêm! Chắc được mà hả Thiên Hàn!
Nhất Phàm quay sang Thiên Hàn cười nói
- Thiên Hàn! Mày thấy vậy được không?
Thiên Hàn đưa tay cầm lấy ly rượu trả lời Nhất Phàm xong liền đưa ly rượu lên môi nhấp một ngụm.
- Tùy! Muốn thì đến!
Thiên Hàn nở nụ cười tà mị quay sang Lục Hạ và Tư Vũ.
- Thiên Hàn đã đồng ý rồi! Vậy... Vân Y! Hay cứ đến nhà Thiên Hàn đi!
Lục Hạ mỉm cười nhìn cô.
- Tao thấy vậy được đấy!
- Tao không muốn phiền người khác!
Cô cười nhẹ từ chối, Tư Vũ lên tiếng.
- Không sao đâu! Dù sao thì nhà Thiên Hàn cũng chẳng có ai mà!
Cô cười trừ, không có ai càng không nên đến, nguy hiểm lắm.
- Thôi chắc không....
- Cứ vậy đi nha!
Chưa chờ cô nói hết, Lục Hạ đã lên tiếng chặn ngang làm cô bàng hoàng sửng sốt, vội nắm lấy áo Lục Hạ, nói nhỏ vừa đủ 2 người nghe.
- Dương Lục Hạ! Mày điên hả con kia!
- Xin lỗi nha! Thuyền tao đang ra khơi! Không vào bờ được!
Lục Hạ cười tà tà mị mị nhìn cô trả lời rồi quay sang hắn cười nói.
- A vậy nha! Thiên Hàn ca ca! Nhờ anh cho Vân Y bạn em ở nhờ tối nay nhé! Tránh tình trạng nó bị đổ tội bậy bạ khi về nhà!
- Được, dù sao thì ở nhờ một buổi cũng chẳng mất mát gì.
Hắn nhẹ nhàng lắc ly rượu rồi trả lời. Nghe được câu trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/164458/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.