Ba ngày sau, Ninh Ninh và Hàn Vũ đến đón Tiểu Ái xuất viện. Sắc mặt của cô ấy đã hồng hào hơn một chút nhưng tâm trạng thì vẫn chưa ổn lắm. Bác sĩ nói phải để ý một chút, đừng để cô ấy bị kích động. Nếu không... Xảy ra chuyện gì họ cũng không dám đảm bảo.
"Cô định về nhà sao?"
"Ừm! Dù sao thì cũng chỉ có mình tôi nên ở đâu cũng được."
"Ba mẹ cô...". Ủ𝒏g hộ chí𝒏h chủ 𝒗ào 𝒏gay — t𝗋ùmt𝗋 𝐮yệ𝒏.𝒗𝒏 —
"Họ vừa ra nước ngoài vào hai hôm trước rồi."
"Hay cô qua ở với tôi đi. Tôi có thể chăm sóc cho cô."
Dù sao thì để cô ấy một mình, Ninh Ninh thật sự không yên tâm. Dịch Ân vẫn chưa có tung tích, nếu chẳng may Tiểu Ái xảy ra chuyện gì, cô làm sao mà ăn nói với anh đây?
Mặc dù anh đã giết người, nhưng... loại người như Hinh Hinh chết cũng đáng. Hơn nữa, cũng là vì cô nên anh ấy mới làm vậy.
Điện thoại của Hàn Vũ reo chuông, anh nhìn dãy số gọi đến, trong lòng lại cảm thấy có chút bất an. Nhìn qua kính chiếu hậu, anh không biết liệu có nên nghe điện thoại hay không.
"Ai gọi vậy?"
"Là cảnh sát!"
"Có phải họ có tin tức của anh ấy không? Hứa tổng, anh mau bắt máy đi."
"Tiểu Ái! Cô bình tĩnh một chút, đừng kích động."
"Hứa tổng! Anh mau nghe máy đi, bật cả loa ngoài nữa."
Hàn Vũ nhíu mày, đôi mắt khó xử nhìn Ninh Ninh qua kính chiếu hậu. Khi được cô đồng ý, anh mới bắt máy, đồng thời mở loa ngoài của điện thoại.
"Anh Hứa!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nao-cho-em/355822/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.