Sóng biển cuồn cuộn, nước chảy không siết. Toàn bộ lực lượng cảnh sát vẫn đang tiếp tục tìm kiếm. Đã hơn một giờ đồng hồ trôi qua, phạm vi tìm kiếm đã mở rộng hết sức có thể, vậy mà vẫn không tìm được chút tin tức gì.
Tiểu Ái đứng đó, trên bãi cát ẩm ướt bên cạnh Ninh Ninh, đôi mắt tuyệt vọng nhìn ra ngoài khơi xa. Trái tim cô đau quá, cô đau lòng quá. Tại sao? Tại sao anh lại bỏ rơi cô thêm một lần nữa vậy? Rõ ràng anh mới nói yêu cô mà, nếu yêu cô, tại sao lại bỏ cô mà đi vậy? Tại sao vậy?
Ninh Ninh im lặng nhìn cô gái nhỏ bên cạnh, một cảm giác đắng chát dâng lên khiến cô không tài nào thở được. Cô muốn khóc, thật sự rất muốn khóc, nhưng mà nếu cô yếu đuối thì Tiểu Ái phải làm sao đây?
"Sương xuống rồi, đừng để bị lạnh."
Hàn Vũ nhẹ nhàng khoác áo lên vai cô. Ninh Ninh nhìn anh khẽ gật đầu. Cô lấy áo xuống, rồi khoác lên người cho Tiểu Ái.
"Đừng để bị cảm, không tốt cho em bé "
Nhưng mà Tiểu Ái lại không có chút phản ứng nào. Cô ấy chỉ im lặng, đôi mắt thẫn thờ nhìn ra biển. Từng làn sóng cứ nối tiếp nhau xô vào bờ, cũng giống như đang khơi dậy bão tố trong lòng cô. Nếu như... Nếu như không tìm được thì mẹ con cô phải làm sao đây?
Lại ba mươi phút trôi qua, nước mỗi lúc một mạnh hơn. Sau hơn một giờ tìm kiếm, kết quả thu về chỉ là những ánh mắt bất lực của đội cứu hộ trên biển và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nao-cho-em/355821/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.