Mễ Ly nhíu mày nhìn người trước mặt. Hình như là anh rảnh lắm thì phải. Chạy từ tập đoàn Hải Dương đến đây hơn năm cây số chỉ để mời cô đi ăn trưa thôi sao? Quá sức tưởng tượng rồi.
"Sao vậy?"
Thấy cô im lặng không lên tiếng, anh không nhịn được mà hỏi thêm một câu. Mễ Ly thở dài, ánh mắt bất lực nhìn anh, trên môi nở nụ cười nhạt.
"Hứa tổng! Ngại quá! Tôi không có rảnh."
"Giờ đang là giờ nghỉ trưa, em lại nói không rảnh? Em đang tránh mặt anh sao?"
Mễ Ly thật không thể nói chuyện nổi với con người này. Cô lắc đầu, chán nản trả lời.
"Không có! Thật sự là tôi đang rất bận."
Tiếng chuông điện thoại đặt trên bàn làm việc reo lên. Mễ Ly bực dọc bước tới rồi nhấc máy.
"Xin chào! Tôi là Elly, Phó tổng giám đốc tập đoàn An Đức."
Không nghe được đầu dây bên kia nói gì, chỉ nhìn thấy cô gái trước mặt mỉm cười vô cùng vui vẻ.
"Được, nhờ cô gửi lời cảm ơn đến Lưu tổng giúp tôi và nói tôi sẽ đến đúng giờ. Cảm ơn."
Đặt điện thoại xuống, Mễ Ly vui vẻ nhìn Mộ Di, trong mắt toàn là sự phấn khích. Mộ Di nhìn thấy biểu cảm vui vẻ của cô, trong lòng liền đoán được vài phần.
"Thế nào? Bên phía Lưu tổng đã đồng ý rồi sao?"
"Đúng vậy! Anh ta hẹn chúng ta lúc bảy giờ tối nay đi ăn cơm để bàn hợp đồng."
"Vậy thì tốt quá! Chúng ta không cần tăng ca nữa."
Hai cô gái vui vẻ cười đùa mà quên đi hai người đàn ông trước mặt. Hàn Vũ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nao-cho-em/355782/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.