Đi tới trước mặt Phi Yến, Ninh Ninh cẩn thận đỡ tay dìu cô ta đi vào. Phi Yến nhìn sang cô gái bên cạnh rồi lại nhìn về người đàn ông trước mặt. Cô ta cũng muốn biết, liệu trong lòng anh, giữa cô ta và cô gái nhỏ này, ai quan trọng hơn.
Bước chân loạng choạng bước đi, cơ thể Phi Yến ngã nhào về phía trước kéo theo cả dáng người nhỏ nhắn của Ninh Ninh cùng ngã theo. Hàn Vũ vẫn nhanh tay hơn một chút, trước khi Ninh Ninh ngã xuống, anh đã kịp giữ cô lại. Kết quả lại chỉ có một mình Mộng Phi Yến ngã ngồi xuống đất đưa ánh mắt đáng thương nhìn anh.
"Em không sao chứ?"
"Không sao! Cô ấy..."
Ninh Ninh có chút bất đắc dĩ nhìn Phi Yến. Rõ ràng là hai người cùng ngã vậy mà anh lại chỉ đưa tay ra đỡ lấy một mình cô. Cô mỉm cười, trong lòng lại càng thấy vui vẻ và tin tưởng anh.
"Cô ấy... Hàn Vũ! Anh giúp em dìu cô ấy đi."
"Cô ấy có tay có chân, tự đi được. Em vào trong đi, sương xuống rồi không lại cảm lạnh."
"Em biết anh sợ em nghĩ linh tinh. Em tin tưởng anh, anh đưa cô ấy vào trong đi."
Anh bất lực nhìn cô, người phụ nữ này sao lại dễ mềm lòng đến vậy? Chẳng lẽ cô không sợ hay sao?
"Hàn Vũ..."
"Được rồi! Em vào trong đi, anh đưa cô ấy vào."
Ninh Ninh bước vào trong, Hàn Vũ đến bên cạnh đỡ Mộng Phi Yến đứng dậy. Vậy nhưng kẻ cố chấp vẫn cứ cố chấp. Cô ta đưa đôi mắt đẫm nước nhìn anh.
"Em đi không nổi..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nao-cho-em/355767/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.