Giây phút đó, Ninh Ninh không hề biết rằng, Hàn Vũ đang đứng trước cửa phòng cô. Anh đứng đó, nghe được giọng nói của cô, môi mỏng khẽ mỉm cười. Cô gái nhỏ của anh bình an rồi, đời này của anh xem như đã mãn nguyện.
Mộ Di nhìn ra cửa, bóng người cao lớn của Hàn Vũ lọt vào trong tầm mắt cô. Lâm Tú đứng bên cạnh, đưa tay lên ra hiệu im lặng. Ngay lúc này đây, hãy để hai người cùng dùng trái tim để xem thử họ có nhận ra nhau được hay không.
"Di Di! Ở ngoài đó... Có ai không?"
"S... Sao lại hỏi vậy?"
"Tôi cảm thấy, có ai đó đang nhìn mình."
"Cô lại suy nghĩ vớ vẩn rồi."
Ừ! Cô cảm nhận được rồi nhưng lại không thể nhìn thấy anh nữa rồi.
"À! Cô đưa tôi đi gặp người đó đi."
"Ninh Ninh! Người đó... Anh ta đi rồi."
Đi rồi!
Không để cô gặp lại nữa!
____________
Một tháng sau...
Nhận được tờ giấy chuyển nhượng cổ phần của Hàn Vũ, Ninh Ninh cảm thấy không vui chút nào. Hai người đã li hôn, cô cũng không đòi hỏi anh bất cứ việc gì. Đưa cho cô hai mươi phần trăm cổ phần, anh đây là muốn bù đắp cho cô sao?
"Cậu muốn đi đâu vậy?"
Mộ Di ôm một tập tài liệu vào phòng, vừa nhìn thấy Ninh Ninh lấy áo khoác liền thuận miệng hỏi một câu. Ninh Ninh nhìn cô, động tác khoác áo vẫn không ngừng lại.
"Đến tập đoàn Hải Dương."
"Hả!!!!"
"Sao vậy?"
"Cậu... Cậu... Cậu tới đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nao-cho-em/3300519/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.