Hàn Vũ đứng trên sân thượng, ánh mắt lạnh lùng quan sát thành phố hoa lệ. Thành phố về đêm thật đẹp, nới đâu cũng có ánh đèn lấp lánh, tạo ra một khung cảnh thật hoa lệ.
Bầu trời đêm tĩnh lặng và yên bình đến lạ. Gió đêm hiu hắt thổi, ánh trăng vàng nằm vắt vẻo giữa những đám mây. Những ánh sao lấp lánh lúc ẩn lúc hiện, cả một bầu trời đêm xinh đẹp động lòng người.
"Hàn Vũ! Gọi anh có việc gì?"
"Anh hai!"
Văn Vỹ từ đằng xa bước đến gần. Có lẽ đây là lần đầu tiên anh và Hàn Vũ đối diện với nhau ở vị trí của hai người anh em. Thời gian gần đây, Văn Vỹ bận bịu với chuyện của công ty, lại còn phải nghe ngóng tin tức của Phi Yến, quả thật là rất bận. Tuy nhiên, việc của Ninh Ninh anh cũng không hề xem nhẹ.
Đứng bên cạnh Hàn Vũ, anh hướng tầm mắt quan sát, quả thật là rất đẹp, rất bình yên. Lấy một điếu thuốc ra châm lửa, Văn Vỹ im lặng nhìn làn khói trắng mờ ảo lan toả xung quanh mình.
"Là chuyện của Ninh Ninh sao?"
"Ừm... Sau này em giao cô ấy lại cho anh."
"Đừng đùa nữa! Anh không gánh nổi trách nhiệm này đâu. Anh vẫn chưa tìm được Phi Yến, vẫn chưa trả nghiệp của mình thì làm sao gánh nổi trách nhiệm nặng nề này."
"Chưa gì mà đã từ chối rồi sao?"
"Muốn chăm sóc bảo vệ cô ấy thì em tự đi mà bảo vệ lấy. Cô ấy... cần em chứ không phải anh."
"Anh hai..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nao-cho-em/3300518/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.