Phụt!
Dương Thừa Nam vừa nói xong Khả Như đã lập tực bị sặc nước.
- Khụ! Khụ!
- Vậy mà còn nói bản thân đã trưởng thành!
Dương Thừa Nam nhìn hai má cô đỏ bừng lên, miệng thì không ngừng ho, tay lại cố gắng vuốt ve ngực điều chỉnh hô hấp liền không nhịn được mà tỏ ra thái độ trêu chọc.
- Anh....anh....
Khả Như ấp a ấp úng, gương mặt vì xấu hổ mà không khác gì quả cà chua chín mọng.
Cái...cái quái gì đang diễn ra vậy chứ??
- Anh làm sao cơ?
Dương Thừa Nam đưa mặt ghé sát lại gần cô. Khoảng cách của cả hai bây giờ không khác xa ban nãy là mấy...
Nhìn vẻ mặt gợi cảm bây giờ của anh, Khả Như dường như hoàn toàn bị mê hoặc.
Nhưng sợi dây lí trí của cô vẫn kịp thời thất tỉnh mà đẩy anh tránh xa khỏi người mình sau đó liền cúi đầu nhỏ giọng.
- Giỡn như vậy....không vui đâu...
Hai bàn tay trên ga giường cũng vì thế mà siết chặt.
- Khả Như, nhìn anh!
Dương Thừa Nam cũng không lấy làm ngạc nhiên khi bị cô đẩy ra. Anh tiếp tục một lần nữa tiến lại gần cô, giọng nói trầm khàn dịu dàng như mật ngọt rót vào tai vang vọng.
"....."
Thấy cô vẫn bất động, Dương Thừa Nam có chút khó chịu, một sự tức giận trong lòng không biết vì sao lại dâng lên khiến anh như mất hết lí trí.
Anh không nói không rằng đẩy cả người Khả Như xuống giường khiến tư thế của cả hai lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-la-khi-gap-duoc-em/2962674/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.