Ưm...mấy giờ rồi nhỉ?
Khả Như đưa tay lên mắt dụi nhẹ. Sau đó chậm rãi mà hé dần đôi con ngươi đen láy.
- Buổi sáng tốt lành!
- Buổi sáng...hả?
Cô bất động. Cả người cứng đơ mà nhìn khuôn mặt đối diện.
Cái....cái...cái quái gì đang xảy ra vậy chứ?
- Em sao vậy, mới sáng mà sốt rồi sao?
Dương Thừa Nam cười cười, bàn tay thon dài nhẹ nhàng đặt lên vầng trán cô sờ thử.
Hửm...vẫn bình thường mà nhỉ?
- Anh...anh...anh...
Khả Như không thể thốt nên lời. Tất cả những gì cô muốn nói đều tự mọc cánh mà bay đi.
Bây giờ khuôn mặt của cô không khác gì trái cà chua cả. Vừa đỏ mà vừa nóng cứ như là người say vừa uống rượu vậy.
- Anh làm sao?
Dương Thừa Nam bình thản hỏi.
- Em...em đi rửa mặt!
Vì quá ngượng ngùng, cô đành vứt chăn ra khỏi người. Sau đó liền định chạy vào nhà tắm thì đã bị bàn tay ai kia kéo lại.
- Ặc!
Bịch!
- A....anh...anh làm cái gì vậy hả?
Chỉ mới sáng sớm mà thôi, anh muốn chọc em tức điên thì mới hài lòng đúng không hả?
Khả Như thẹn quá hóa giận nên chỉ có thể căm phẫn trừng mắt người đang đè trên mình. Trên khuôn mặt xinh xắn viết to hai chữ "Tránh ra".
- Ái dà, em thật là, cả ngày hôm qua ôm anh cứng ngắc...vậy mà bây giờ, haiz....
Dương Thừa Nam vừa nói vừa thở dài, giọng nói trầm khàn như thôi miên lấy cô gái nhỏ.
- Anh...anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-la-khi-gap-duoc-em/2962661/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.