Nè, cậu nói thật cho tớ biết đi! Cậu rốt cuộc hôm nay bị gì vậy hả?
Cầm lon nước ngọt trên tay, Dương Thần nheo mắt khẽ nhìn người bên cạnh.
- Tớ làm gì có vấn đề chứ?
Cô gái nào đó vẫn đang cố gắng tỏ ra bình thản.
- Không có gì? Hôm nay cậu phá nhiều thứ như vậy mà nói là không có vấn đề hả?
Cậu trợn mắt, ngón tay thon dài chỉ vào đống bừa bộn mà Khả Như bày bừa.
- Chỉ là vô ý thôi...cậu so đo với tớ làm gì...
Cô bỉu môi, ánh mắt cún con như thể hiện "cậu chẳng thương tớ!".
- Dẹp ánh mắt đó cho tớ đi! Muốn thương thì cậu kêu ai đó thương dùm!
- Khụ...khụ...
Vừa nghe thấy lời cậu, Khả Như đang uống nước liền bị sặc.
- Chậc! Cậu thật là...
Hết cách nói với cô bạn mình. Dương Thần đành một tay vuốt lưng cho cô một tay đưa khăn giấy để cô chùi miệng.
- Khụ...khụ...tại cậu cả đó! Đang yên đang lành, tự nhiên...tự nhiên nhắc đến anh ấy làm gì hả?
Khả Như tức giận trừng mắt nói.
- Gì chứ? Tớ có nhắc tên ai đâu, tớ chỉ nói là "ai đó" mà thôi nha!
"......."
Aizz! Lại tự đào hố chôn chính mình! Mình thật là ngu mà!
- Mà nhìn biểu hiện của cậu, có phải là vấn đề liên quan đến người đó không?
- Đừng có hỏi tớ mà....
Cô thở dài, cả cơ thể trườn dài trên mặt bàn.
- Cậu đúng là...muốn làm cái giẻ lau bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-la-khi-gap-duoc-em/2962659/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.