Hạ Hoằng Huân đã bí mật núp ở ghế sau một lát rồi, nắm chắc thời gian “ẩnnúp”, anh yên lặng tập trung chờ cô bạn gái nhỏ chui đầu vào vòng maiphục.
Nhìn thấy Mục Khả cong khóe miệng bước nhanh tới, anh suýt chút nữa thiếukiên nhẫn mở cửa xe nhảy xuống, nhưng muốn xem phản ứng của cô nên cuốicùng Hạ Hoằng Huân cũng kiềm chế lại được. Khi Mục Khả đối diện với cửakính của anh nhăn mặt thì biểu cảm nghịch ngợm đáng yêu đó làm khóe môiHạ Hoằng Huân bất giác cong lên.
Đồng chí Giải Phóng Quân đột kích bất ngờ toàn thắng. Mục Khả bị chấn độngkinh ngạc trợn tròn mắt, ngẩn ngơ nhìn Hạ Hoằng Huân mặc thường phục đeo caravat, mặc dù anh chỉ mặc áo khoác bình thương nhưng vẫn toát lên vẻkhí khái anh hùng đến bức người, chỉ có điều nụ cười của thân sĩ kia,nếu nhìn kỹ dường như có chút bất cần đời.
Nhìn mái tóc xoăn đen nhánh, đến áo khoác ngoài vừa vặn màu trắng gạo, rồiđến đôi boots nhỏ nhắn màu đen, nụ cười bên môi Hạ Hoằng Huân lớn dần,thân mật kéo cao cổ áo cho cô, anh chậm rãi hỏi: “Nếu hôm nay anh khôngxuất hiện, em định làm gì?”
Nhìn thấy sự trêu chọc trong ánh mắt anh, Mục Khả lúng túng cũng khôi phụclại một ít nguyên khí, cô gỡ tay anh ra rồi lúi về phía sau một bước kéo dài khoảng cách với anh: “Hôm nay anh có xuất hiện hay không cũng chỉcó một kết quả, chính là, chính là…..”
Hạ Hoằng Huân nhíu mày, hứng thú nhìn biểu cảm của cô, bình tĩnh khích lệ nói: “Tiếp tục!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-khong-ban-khong-trung-bia/2314195/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.