Giọng nói Hạ Hoằng Huân không cao lắm nhưng đủ để khiến những người trongphòng bệnh nghe thấy. Hách Nghĩa Thành tức giận, anh chợt ngồi dậy, quát vọng ra bên ngoài: “Hạ Hoằng Huân, cậu vào đây cho tôi!”
Âm thanh trầm thấp xen lẫn tức giận như điện sóng nhanh chóng truyền đi,nhưng mà, tiến vào không phải là Hạ thiếu gia cường hãn, mà là Hạ tiểuthư sức chống cự siêu cường. Một người bĩnh tĩnh như Hạ Nhã Ngôn bị giận chó đánh mèo cũng bị bộc phát, cô đá một phát văng cửa phòng bệnh,thiếu chút nữa đụng phải Mục Khả đang vội vã đi ra ngoài.
Sau khi đỡ Mục Khả đứng vững, Hạ Nhã Ngôn vọt tới trước mặt Hách NghĩaThành, mắt nhìn người nào đó chất vấn: “Anh nổi điên cái gì? Một ngàykhông cãi nhau với anh tôi thì cả người anh khó chịu phải không? Nếukhông phải nể mặt mũi chị dâu tôi, anh ấy thèm vào mà tâm đến sự sốngchết của anh? Lại còn cố ý muốn tới thăm anh. Anh cho anh là mặt trờisao, đến trái đất cũng xoay xung quanh anh chắc!”
Chỉ cần dùng ngón chân nghĩ thôi cũng biết người nào làm cho ông anh nhàmình mất khống chế, đến nỗi có thể bỏ lại chị dâu mà đi thì có thể thấyđược mâu thuẫn lớn đến thế nào. Hạ Nhã Ngôn hiểu rất rõ Hạ Hoằng Huân,anh nhất định sẽ không chủ động khơi chuyện, dù gì đó cũng là cậu củaMục Khả, nói thế nào tương lai cũng đều là người một nhà, mặt trong mặtngoài vẫn phải chăm sóc. Nếu như vậy, lần này nhất định là Hách NghĩaThành lại phản đối bọn họ mới khiến Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-khong-ban-khong-trung-bia/2314188/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.