Lạc Y Sương thức giấc rất sớm, mở mắt ra đã thấy bản thân đang nằm trong lòng anh. Trong đầu cô bao nhiêu ký ức tối qua lại ùa về, cô chỉ biết mỉm cười chua xót, gỡ tay anh ra khỏi người mình
Vừa định đặt chân xuống giường nhặt quần áo thì bên dưới cô truyền đến cơn đau như muốn xé toạc ra. Lạc Y Sương cố gắng nhấc chân mình, nhặt lại quần áo sau đó liền đi về phòng mình
Vừa về đến phòng cô đã khoá cửa ngồi sụp xuống, nước mắt liền chảy ra, khắp cơ thể cô đều là dấu hôn do Phương Hạo để lại, xem ra hôm nay cũng không thể đến công ty rồi
Lạc Y Sương lê thân mình vào phòng tắm, cô ngâm mình trong bồn nước ấm, cơn đau phía dưới cũng vì thế mà được xoa dịu đi không ít. Lạc Y Sương nhắm mắt tận hưởng cảm giác thoải mái này
Phương Hạo thức dậy, đập vào mắt anh là một vết màu đỏ chói dưới gra giường. Anh nhớ hết những chuyện hôm qua, không có quên, anh còn nhớ được bản thân đã nói Lạc Y Sương đê tiện như thế nào
Trong lòng đột nhiên cảm thấy có lỗi. Phương Hạo thay một bộ âu phục đen để đi đến công ty, xem ra giờ này Lạc Y Sương cũng đã đến công ty rồi, anh bước xuống lầu không coa ý định ăn sáng
“ Thiếu Gia! Thiếu phu nhân từ sáng đến giờ vẫn không chịu ra khỏi phòng, tôi gọi cũng không thấy trả lời ” Quản gia nhìn anh e ngại nói
“ Vậy sao? Bà để cô ta ngủ thêm một chút đến giờ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-do-von-khong-phai-cua-em/273123/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.