Thư Ý ở công ty làm việc đến gần giờ cơm trưa thì dừng tay, cầm điện thoại trên bàn lên gọi cho mẹ chồng xác nhận xem bà đã về nhà an toàn hay chưa?
Nhưng qua mấy hồi chuông vẫn không thấy đầu dây bên kia bắt máy, cô có chút sốt ruột gọi thêm vài lần nữa, phải qua ba lần nhấn số, giọng bà Tuyết Mai mới bực dọc truyền tới.
"Gọi cái gì mà lắm thế?"
Cùng với giọng nói của Bà Tuyết Mai là những âm thanh ồn ào khác, Thư Ý đoán chừng mẹ chồng vẫn còn ở siêu thị, nhẹ nhàng nói: "Con gọi hỏi xem mẹ đã về nhà chưa? Nếu mẹ vẫn đang ở siêu thị thì con gọi lại sau ạ."
"Không phải gọi, tôi có phải là trẻ con đâu mà không biết đường về." Nói dứt câu bà ta liền cứ thế nhấn nút tắt máy, coi những lời quan tâm của Thư Ý thành phiền phức, dư thừa.
Thư Ý từ từ hạ di động bên tai xuống bàn, buồn phiền thở hắt một hơi dài, sau đó lại tiếp tục vùi đầu vào công việc, mà không biết rằng người mẹ chồng khiến cô lo lắng đang dành cho tình địch của mình những cử chỉ thân thiết, dịu dàng.
Bà Tuyết Mai được Lã Tuệ An đưa đi ăn ngon, mua cho những bộ quần áo đắt tiền, lúc này đâu trong mắt làm gì còn có ai khác ngoài cô ta? Đối với người con dâu không hiểu lòng mẹ chồng như Thư Ý đương nhiên sẽ không được coi trọng.
Sau bữa trưa, Lã Tuệ An lái xe đưa bà Tuyết Mai về nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-dau-chi-minh-em-vun-dap/2921407/chuong-24.html