"Độp."
Phía trên cầu thang phát ra tiếng động rất nhỏ, tiếp theo sau đó là bóng người bước vội lên trên tầng. Mẹ con Hà Đông Quân mải mê trò chuyện, không hề chú ý tới sự có mặt của Lã Tuệ An.
Cô ta nghe được những lời Hà Đông Quân nói, sắc mặt sa sầm giận dữ, về tới phòng một cái liền quăng chiếc gối anh ta xuống sàn nhà dẫm lên trút giận.
Miệng cô ta lẩm bẩm chửi rủa những câu hết sức khó nghe.
Giận dữ là thế, nhưng ngay khi phát giác ra tiếng bước chân quen thuộc đang tới gần, biểu hiện đó thoáng cái đã thay đổi, trở về dáng vẻ ngọt ngào ngày nào.
"Anh tưởng em ra ngoài rồi." Hà Đông Quân dường như không nghĩ Lã Tuệ An vẫn còn ở nhà, có hơi ngạc nhiên nói.
Lã Tuệ An giả vờ ôm gối phủi bụi, sau đó cúi người đặt trở về vị trí cũ: "Em cũng định như vậy, nhưng đứa nhỏ quậy quá làm em chóng mặt mãi thôi."
Hà Đông Quân mủi lòng bước tới bên cạnh đỡ cô ta ngồi xuống giường.
Lã Tuệ An kéo tay anh ta qua đặt lên trên bụng mình:
"Anh xem có phải con đã lớn thêm một chút rồi không?"
Mang thai ở tháng thứ ba cộng thêm chiếc váy body bó sát cơ thể làm làm cho bụng dưới cô ta có chút nhô lên.
Hà Đông Quân nghe cô ta nói, tay khẽ di nhẹ cảm nhận: "Đúng là đã to thêm rồi."
"Con mỗi ngày đều sẽ lớn lên, chẳng biết tới tháng sau sẽ như thế nào?" Lã Tuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-dau-chi-minh-em-vun-dap/2921370/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.