Lưu Tiểu Nguyên ngủ một giấc vừa sâu vừa ngọt ngào, gần trưa vẫn chưa chịu mở mắt. Tối hôm qua cậu thực sự quá mệt mỏi, xương cốt khắp người giống như muốn rụng ra. Mơ mơ màng màng nhận ra có thứ gì đó nóng hầm hập liếm lỗ tai mình, Lưu Tiểu Nguyên không thể nhịn nổi, giận dữ gầm lên một tiếng chui vào trong chăn cuộn tròn người lại.
Mạc Ngôn buồn cười nhìn cậu co lại như con nhím xù lông, bàn tay thò vào sờ soạng vùng mông trơn bóng. Không ngoài dự liệu, Lưu Tiểu Nguyên bị sự kịch liệt tối qua dọa sợ lập tức ‘A’ một tiếng chui ra. “Anh có để yên không hả?”
Mạc Ngôn cười tủm tỉm sờ sờ mái tóc rối như tổ quạ của cậu. “Nên ăn cơm thôi. Em đứng lên đi.”
Lưu Tiểu Nguyên chơi xấu gục xuống gối giả vờ đau khổ. “Đứng không nổi, cả người đều đau!”
Mạc Ngôn quỳ xuống xoa ấn bờ vai cậu. “Nơi này đau không?”
“Ừm, đau. Nơi này cũng đau, đúng đúng, chính là chỗ này, ô ~” Bàn tay Mạc Ngôn đặt lên thắt lưng cậu ấn ấn, Lưu Tiểu Nguyên thoải mái nheo mắt lại cười trộm.
“A!” Đợi tới lúc Lưu Tiểu Nguyên phát hiện ra thì bản thân đã bị người ta bế ra khỏi chăn. Cậu la ó dọc đường rồi bị bỏ vào một bồn tắm lớn với nước ấm đang bốc hơi, gương mặt tươi cười của Mạc Ngôn phóng đại trước mắt cậu. “Em ngoan ngoãn tắm hay để anh giúp em một tay đây?”
Lưu Tiểu Nguyên nghiến răng nghiến lợi giật lấy khăn tắm. “Ra – ngoài!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-tieu-hai-tu-luu-tieu-nguyen/1921200/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.