Tôi biết cậu sẽ rất khó tin, ban đầu tôi cũng vậy…Lạc Thất cười khổ. Lúc biết được tin này y cũng sốc lắm chứ! Người bạn đó giờ bản thân xem là tri kỉ không ngờ lại là anh em của mình. Sự thật đến quá nhanh chóng, khiến y cũng không kịp mà chống đỡ. Nhưng mà sau khi nói chuyện với mẹ của hắn là Lương Kỳ. Y cũng dần thả lỏng lại, kế đó khi hỏi trực tiếp mẹ mình. Y mới có thể hoàn toàn buông lỏng. Chuyện năm đó mọi người đều là kẻ bị hại. Cả chú Lam và mẹ y đều không ai có lỗi cả! Muốn trách thì phải trách đôi mẹ con độc ác kia, làm đủ chuyện xấu trên đời mà chẳng sợ quả báo!
Lạc Thất kể cho Lam Khải Lương nghe tất cả những gì mình biết. Khi nhắc đến đôi mẹ con của Liễu Trân. Y đều không tránh được sự căm ghét và khinh bỉ nơi đáy mắt. Tất cả mọi chuyện đều do những kẻ đó gây ra. Không những tìm cách hạ nhục mẹ của y mà còn lợi dụng việc bà ấy bỏ đi mom me tài sản. Mẹ của y năm đó nhục nhã thế nào, bị người ta chà đạp ra sao bà có thể không quản. Nhưng mà y tuyệt đối sẽ không để yên. Năm mười tám tuổi y chỉ là một thiếu niên dần dà bước vào con đường trưởng thành nên không thể nào đấu lại những kẻ mưu mô đó. Nhưng bây giờ thì khác. Y có đủ năng lực để trả đũa lại những kẻ kia. Do đó khi biết hắn và Ngô Tuấn Kỳ có chung kẻ thù với mình, Lạc Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398961/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.