Khẽ tắt máy, nhưng nụ cười vẫn còn vươn trên môi của y. Bởi lẽ người ban nãy là chồng của y - Liễu Kỳ Uân. Họ cưới nhau cũng được một hai năm. Tính cách của người kia rất tốt. Luôn chiều chuộng, bảo vệ Lạc Thất. Mới nghĩ đến đó, trong lòng Lạc Thất đã như có trăm hoa đua nở.
Ngô Tuấn Mỳ khẽ đánh mắt sang Lam Khải Lương. Thấy vẻ mặt hắn vẫn điềm tĩnh không có biểu cảm gì khác lạ liền thở phào một hơi. Như vậy là tốt rồi. Ít ra, có thể chứng minh Lam Khải Lương thật sự đã dứt tình với Lạc Thất. Tính ra như vậy là ổn thõa nhất. Dẫu sao Lạc Thất cũng có chồng rồi. Nếu hắn vẫn còn tư tâm với người ta thì thật sự sẽ trở thành một mớ mồng bông khó giải quyết!
Xe lăn bánh một hồi thì dừng ở biệt thự nhà Lạc Thất. Lam Khải Lương cùng Ngô Tuấn Kỳ khẽ tạm biệt y, kế đó chếc xe tiếp tục lăn bánh trên đường. Đi được một đoạn thì Ngô Tuấn Kỳ khẽ lên tiếng.
- Cậu trông rất bình thản?
- Ý gì?
Lam Khải Lương vẫn tập trung lái xe, vẻ mặt cũng chẳng có chút biểu cảm gì khác lạ.
- Không có gì, xem ra là nghĩ thông rồi!
Ngô Tuấn Kỳ định thăm dò một chút thôi. Nhưng mà xem ra không cần thiết, cái tên này về những mặt khác thì anh không thể đoán chắc nhưng mà về mặt tình cảm thì lại rất dễ đoán. Chỉ cần thương ai thì đều sẽ lộ hết ra trên nét mặt. Biểu cảm nãy giờ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398960/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.