Lam Khải Lương như đang muốn thôi miên chính mình. Hắn vẫn cho rằng tình cảm bản thân dành cho Lạc Thất là sâu đậm đến mức không tài nào có thể thay thế. Cũng vì vậy mà hắn xem nhẹ An Hòa. Xem nhẹ trái tim đang đập lên từng nhịp vì cậu của hân.
Lương Kỳ thấy hắn không trả lời mình cũng chỉ đành cười nhạt. Bà suy nghĩ thật lâu, thật lâu rồi quyết định hỏi ra lời trong lòng. Dẫu bà biết thừa hắn sẽ cho rằng nó hoang đường và vô lý.
- Nếu Hòa Hòa có thể mang thai, đứa trẻ lại là con của con. Lúc đó, con có chấp nhận nó hay không?
Lam Khải Lương có chút mờ mịt không rõ nhìn mẹ mình. Có thai? An Hòa có thai? Làm sao có thể chứ?! Cậu là con trai, con trai làm sao có thể mang thai được chứ? Mẹ của hắn lại đang muốn đùa gì vậy?
- Mẹ lại muốn…làm gì vậy? Làm sao cậu ta có thể mang thai được chứ? Nó rõ ràng là một điều hết sức vô lý!
Lam Khải Lương lắc đầu không tin lời mẹ mình. Nhưng Lương Kỳ nào có để mọi chuyện chỉ diễn ra như thế. Bà nhìn hắn. Sau đó không mặn không nhạt mà nói.
- Có rất nhiều thứ không phải con không tin thì sẽ không có. A Lương, đến tận bây giờ trong lòng con vẫn không hề có Hòa Hòa. Mọi thứ đến đây là được rồi…
Cũng không biết Lam Khải Lương đáp lại mẹ mình thế nào. Cũng không biết Lương Kỳ đưa ra lý lẽ gì để nói với hắn. Chỉ biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398932/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.