Đã hơn nữa năm kể từ ngày Sa Sa cất bước ra đi để tìm cho mình một khoảng trời riêng. Không ngày nào cô không nghĩ đến người cô rất muốn gặp, đến nỗi trong mơ hình bóng ngưới đó vẫn ám ảnh cô mãi... Lại một đêm cô mất ngủ....
Sa Sa bước ra cánh cửa, nhìn cánh đồng hoa đang được màn đêm bao trùm lên, một màu đen mơ màng nhưng nhìn ở đây, những bông hoa đó vẫn rực rỡ, thơm ngào ngạt tận cánh mủi cô. Cô ngước mắt nhìn lên bầu trời, hôm nay chỉ có một ngôi sao sáng nhất trên bầu trời. Cô chợt mĩm cười, tay xoa bụng mình
- chào con! mẹ con mình đã không gặp nhau được một khoãng thời gian khá lâu rồi con nhỉ?
Đúng là không có người mẹ nào mà không thương con mình cả, mặc dù đứa trẻ đó đã vĩnh viễn xa rời trần thế đầy cay đắng này, nhưng với cô nó vẫn còn đây, nằm trong lòng ngực này, chưa bao giờ cô không dừng lại khi nghĩ đến việc đó
Một làn gió khẽ đưa đến mang theo giọt nước mắt cô tuôn đi. Dù sao nỗi đau này chỉ một mình cô gánh là được, cô muốn người cô yêu luôn hạnh phúc trong một gia đình êm ấm, không cần phải nghĩ gì đến cô nữa
- mất ngũ sao? (tiếng bước chân của Chí Dĩnh đang tiến đến)
Sa Sa vội vàng lau nhẹ nước mắt, cố gắng nói giọng bình thường nhất có thể
- có đôi chút!
- có chuyện gì buồn hãy nói anh nghe đi. Có thể nó sẽ giúp em nhẹ nhàng hơn!
Chí Dĩnh luôn xuất hiện ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em/1149080/chuong-61.html