Từ ban công của bệnh viện, hình bóng Hoàng Ân ngồi im lặng ở đó. Hắn không biết mình đang và sẽ làm gì, hắn dường như bị mất hết tất cả, hắn muốn xé những thứ đang cản trở con đường hắn đang bước
- Sa Sa, anh thật sự có lỗi với em..... (hắn thở dài trong vô vọng)
Một người cứng rắn, ngang tàng với tất cả nhưng chỉ vì một người con gái nhỏ bé đó lại có thể làm mềm đi trái tim sắt đá của hắn. Hắn không thể ngờ bản thân lại yếu đuối đến như thế. Hắn như người không hồn kể từ khi chuyến bay mang Sa Sa cất cánh ra khỏi cuộc đời hắn
- thật may là chủ tịch không sao, nhịp tim đã hồi phục trở lại, đừng quá lo lắng (tiếng bác sĩ nói rõ to với gia đình hắn)
Tất cả như thở phào nhẹ nhõm, tuy không màn đến nhưng hắn cũng yên tâm được phần nào khi nghe bác sĩ nói thế. Một tin nhắn đột nhiên được gửi đến hắn "thưa ngài Khải, chúng tôi đã định vị được cô Sa Sa hiện đang ở đâu"
Như một hy vọng từ tia sáng nhỏ nhoi, hắn lập tức đi ra ngoài, nhấc máy gọi
- Sa Sa đang ở đâu? nói rõ (nôn nóng)
- Paris - chính xác là khu làng trồng hoa ở phía Tây, nó nằm cách xa thành phố khoảng 2 giờ đi xe
Hoàng Ân tắt máy, những hút mắt như được mở ra, tâm trạng cũng khá hơn hẳn
- Hoàng Ân, ta muốn gặp Hoàng Ân (chủ tịch thì thào)
Khi nhìn thấy hắn đứng trước mặt mình, chủ tịch cố gắng ngồi dậy, ông muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em/1149079/chuong-60.html