Cô nhìn hắn bằng ánh mắt căm phẩn nhưng trong lòng thì bão giông vơi lấy. Tất cả những gì cô nghĩ được bây giờ là phải rời xa hắn, chạy đi càng nhanh càng tốt, đến nơi nào đó xa thật xa... có lẽ lúc đó mọi thứ sẽ bớt đi chút đau buồn cho cả 2 người
- tại vì Liễu Trinh và đứa bé đó nên em mới rời xa anh như vậy? nếu đúng là điều đó, anh không cho em đi, anh có thể bỏ mọi thứ nhưng.... (ôm chặt lấy thân thể nhỏ bé của cô)..nhưng riêng em thì không
- anh buông tôi ra đi, tôi...(hít thở sâu)...tôi muốn đi, tôi sẽ rời ngôi nhà mang đầy đau thương này và rời xa cả anh nữa
Sa Sa nói rồi quay lưng đi, bỏ lại sau lưng 1 bóng người đang bất lực đứng đó, nuối tiếc nhìn ngắm hình bóng của cô. Nước mắt cô cố kìm lại nhưng sao rớt rơi trên khóe mắt, cô lại một lần nữa yếu đuối...
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nữa đêm...
- con còn thức chứ Sa Sa? (Vú Hoa thấy căn phòng chưa tắt đèn nên nghĩ rằng cô còn thức)
- Vú vào đi ạ! hôm nay con lại ngủ không được... (tâm trạng của Sa Sa bị những kí ức xưa ùa về, cô trong mơ cô thấy cô cùng hắn nắm tay dắt theo 1 đứa nhỏ, cô cảm nhận rõ đây chính là hạnh phúc mà bấy lâu nay cô chưa từng có, nhưng cơn ác mộng lại ồ ập đến..)
- (nhìn chiếc vali cạnh giường cô, Vú Hoa có vẻ ngạ nhiên) con định đi đâu sao?
- con...con.... (cô không biết mình nên nói thế nào với Vú) con sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em/1149071/chuong-52.html