Hắn đứng như trời trồng, nhát đâm chí mạng từ Sa Sa nói với hắn
- ngay từ đầu chính em là người khiến anh không thể không ngừng đến và bây giờ (cười chua xót) cũng chính em là người vứt tình cảm của anh đi
Cô khóc, khóc to như 1 cơn mưa đầu mùa. Tay cô ôm chặt lấy khuôn mặt, nén tiếng nấc nghẹn ngào, cô không dám quay người lạ nhìn Hoàng Ân, cô không muốn thấy người cô yêu bị cô đố xử tàn nhẫn như vậy
- anh đi ra nhanh đi, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa.. mau đi đi (cô gào lên)
Hoàng Ân bước ra khỏi phòng, hắn quên nhặt chiếc áo nằm lăn lóc 1 bên góc tường. Khuôn mặt vô hồn lướt qua người Sa Sa. Bao nhiêu cảm xúc được xỏa ra khi bóng dáng của hắn đi mất
Cô ngồi khụy xuống đất, nền đất lạnh như lòng cô bây giờ. Trái tim hắn bị cô bóp chết rồi, còn cô những mãnh vụn trong tim tan thành cát bụi. Nước mắt hòa vào tiếng khóc. Bầu trời đêm bao trùm lấy cô. Cô đang làm chuyện gì vậy? Rõ ràng cô yêu người ta đến xương tủy, tại sao cô lại dễ dàng từ bỏ để chuyện tình đứt quãng giữa đường?
Cô lê thật chậm đế bên chiếc áo còn thoang thoãng mùi hương của hắn. Thứ mà ngày trước cô được nghe thấy nhiều, giờ lại trở nên xa xỉ. Những giọt nước mắt thẫm đẫm trên chiếc áo đó. Cô ôm chặt lắm, ôm xiết như chính hắn từng làm vậy
- em xin lỗi... em xin lỗi......
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng hôm nay, đôi mắt Sa Sa sưng lên vì tối qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em/1149070/chuong-51.html