Tái mặt khi nghe những câu đó Mỹ Duyên gật đầu như máy xong rồi chạy về chỗ ngồi.
Lan Anh nhìn biểu hiện của Mỹ Duyên thì vô cùng ngạc nhiên,cô không nghĩ lại nhìn được cảnh con hồ ly và con gà, thật sự được mở mang tầm nhìn.
Cô húc cùi tay qua Khánh Chi rồi hỏi nhỏ:
- Sao mà bà thím đó sợ chị vậy làm em tò mò lẫn phục chị sát đất luôn.
- Bí mật không thể bật mí.
- Xời ơi … thiệt không kể luôn hả.
- Chứ sao, đã nói bị mật rồi, thôi chúng ta đi, ở lại nó xỉu thì mình không khỏi liên quan đâu.
- Oke.
Hai chị em chào mọi người rồi đi ra khỏi phòng, Khánh Chi ra trước do còn mải quay nhìn Mỹ Duyên mà không biết có người đi tới thế là đâm sầm vào nhau, cô không bị té mà còn được ôm, qua phút bỡ ngỡ thì cô đẩy vòng tay người đó ra,cũng phát hiện người ôm mình là anh chàng đi theo anh hai mình,
Lan Anh nhìn qua cũng nhận ra anh chàng trợ lý Lâm đang ôm chị họ mình cô hắng giọng chọc:
- Ái chà chà hai người có cần ôm nhau khi mới gặp không vậy.
Đẩy khỏi vòng tay Khánh Chi lườm anh rồi quay sang cô em họ nói:
- Ăn nói linh tinh. Em ngứa đòn à.
Rồi quay sang hỏi anh:
- Bước vào thình lình như vậy là sao, bộ anh nghe lén theo dõi chị em tôi à.
Trợ lý Lâm chưa kịp nói gì nhưng do mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em-tran-thi-thanh-thao/2612546/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.