Bước vào phòng thì nhìn thấy ngoài anh họ và anh Khoa ra Lan Anh cũng nhìn ra còn có Hữu Minh ở đây nữa, cô cũng nghĩ anh lại ở chỗ này, chưa kịp nói thì đã bị Hữu Minh chạy kéo tay lôi lại gần,anh hỏi cô:
- Em giỏi lắm dám trốn anh bỏ đi hả!
Lan Anh bực bội nhăn trán hất tay anh ra rồi nói:
- Chỗ này là công ty của anh họ,anh muốn nói gì thì ra chỗ khác nói nhé.
Khánh Chi thấy mùi mờ ám liền kéo Lan Anh ra khỏi Hữu Minh cô xoa xoa cầm nhìn hai người cô hỏi nhỏ Lan Anh:
- Hai đứa em đang quen nhau à.Đừng có nói xạo nhé, chị nhìn ra được đó.
Lan Anh chưa kịp trả lời thì Hữu Minh kéo cô ôm vào lòng mình anh trả lời cho cô luôn:
- Tụi anh đang quen nhau,Lan Anh là người yêu của anh, em muốn hỏi gì thì hỏi anh đây nè.
- Đù, hai người quen nhau khi nào thế, sao em lại là người biết cuối nhỉ.
- Em làm như mình là gì mà đòi được thông báo trước hả, chưa tỉnh ngủ à.
- Ê… ê … quen em họ ta phải thay đổi cách xưng hô đi chứ,gọi lại nghe coi,không là bà chị này phản đối đến cùng đó nghe.
- Vậy cũng được sao!
- Được chứ,gọi chị nghe coi.
- Dạ,chị họ.
- Hahahaha,đã,ngoan lắm em rể họ. Hahahaha…
Lan Anh nghe cuộc nói chuyện của hai người thì cũng bó tay không nói gì, lúc này nhìn thấy anh họ đang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em-tran-thi-thanh-thao/2612544/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.