Đêm giao lưu cũng đến không khí ở đây rất náo nhiệt và đông đúc có rất nhiều tiết mục hay diễn ra khiến cô và Thanh Huyền đều nán lại xem.
11h tối. Thiên Băng lay tay Thanh Huyền
– "Về thôi muộn lắm rồi"
Hai người cùng ra về cách trường một đoạn bỗng Thanh Huyền hét toáng lên
– "Thôi chết rồi mình để quên điện thoại ở đấy rồi. Cậu đi dần đi mình sẽ đuổi theo sau" Thanh Huyền chạy thẳng đi.
Thiên Băng đứng đơ người ra chỉ biết lắc đầu rồi đi tiếp. Ngoài đường bây giờ cũng thưa thớt người qua lại hơn một mình cô bước trên con đường không gian tối tăm thấp thoáng ánh đèn đường.
Cô bước đi nhanh hơn quay đầu lại vẫn chưa thấy Thanh Huyền đâu Thiên Băng thấy sợ. Trước mặt cô một nhóm người đang đứng cách cô vài mét có cảm giác bất an lùi lại vài bước cô định quay lại để tránh họ nhưng giọng nói khá lớn vang lên
– "Bắt nó lại" Thiên Băng chạy không kịp nữa một trong số người con trai đứng đó tiến đến giữ cô lại họ vây quanh cô.
Thiên Băng sợ hãi cô cố giữ bình tĩnh lại.
– "Mấy người muốn làm gì" cố gắng thoát ra khỏi bàn tay thô bạo của chúng.
Từ trong bóng tối một cô gái bước ra thân hình cách ăn mặc của cô ta rất gợi cảm chiếc áo và chân váy quá ngắn không che được phần da thịt của cô ta. Cô ta khá đẹp nhưng khuôn mặt cô ta trát cả tấn phấn son tiến lại gần mùi mĩ phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-co-thuoc-ve-em/2620312/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.