Thời gian ăn tết cũng sớm kết thúc, Cao Quỳnh Phương và Dương Băng Vũ phải nhanh chóng quay lại trường. Ngày tiễn hai người họ đi cũng không còn nhiều quyến luyến như lần trước, chỉ có mấy đứa nhóc khóc nức nở.
“Chị sẽ nhanh về thôi, lần sau mua thêm đồ chơi cho các em được không?” – Cao Quỳnh Phương ngồi xuống, dỗ dành bọn trẻ.
“Thôi được rồi, các con đi sớm đi nếu không trễ xe thì phiền lắm.” – Dì Trần nhắc nhở.
Cao Quỳnh Phương đứng lên vẫy tay tạm biệt mọi người, rồi cùng Dương Băng Vũ ra bến xe. Đang trên đường ra bến xe, đột nhiên có một chiếc xe hơi bốn chỗ đỗ lại, chắn ngang đường đi bọn họ.
“Đi học sao?” – Lâm Khải Phong từ trong xe thò đầu ra ngoài hỏi.
Cao Quỳnh Phương nghe tiếng Lâm Khải Phong tỏ ra không quan tâm, nên Dương Băng Vũ đành phải trả lời. Vừa quay sang nhìn Lâm Khải Phong, Dương Băng Vũ đã bị choáng trước vẻ đẹp ‘sang chảnh’ của anh. Mắt kính đen hàng hiệu che gần nửa khuôn mặt, bên trong mặc một chiếc áo thun trơn, khoác ngoài bằng chiếc jacket da hàng hiệu, ‘cực phẩm’ như thế này mà Cao Quỳnh Phương bỏ lỡ quả thật là thất bại.
“Lên xe đi, tôi đưa các cậu đi.” – Lần này thì Lâm Khải Phong vô cùng lịch sự mời họ.
Dương Băng Vũ đương nhiên là lập tức đồng ý, nhưng lại e dè nhìn Cao Quỳnh Phương không cảm xúc đành thất vọng lắc đầu với Lâm Khải Phong.
Cậu cũng không bất ngờ với kết quả này, tỏ vẻ đáng tiếc như đúng kịch bản “Không đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-co-that-khong-anh/113740/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.