Nói là trốn học, nhưng cuối cùng Lạc Ngọc Thiên cũng chẳng biết mình nên đi trốn ở đâu. Cậu cứ quanh quẩn ở công viên gần nhà một chút, sau đó quyết định đi về nhà.
Lúc bước đi trên đường, cậu thấy có một nhóm thanh thiếu niên bằng tuổi cậu, ăn mặc hợp thời, tóc tai được cắt gọn. Tụm thành ba người đi chơi với nhau, vừa tràn đầy sức sống lại vừa vui vẻ hết sức.
Lạc Ngọc Thiên nhìn chút rồi cúi đầu bỏ đi, tầm mười phút sau cũng về đến nhà.
Lạc Ngọc Thiên bấm chuông kia, chưa đầy một lúc sau đã thấy bác Di chạy ra.
Vừa nhìn thấy cậu, bác Di đã giật mình hỏi.
" Ngọc Thiên, sao hôm nay lại về sớm thế? Cặp sách của con đâu, còn nữa...sao một bên má vừa đỏ vừa sưng thế kia? Ai đánh con?"
Lạc Ngọc Thiên cười trừ lắc đầu không muốn nói. Tâm trạng cậu giờ đây như một mớ xúc cảm hỗn độn, cậu chẳng biết phải nên làm thế nào... Chỉ có thể trả lời qua loa.
" Hôm nay cháu học xấu.... Trốn học một lúc, nhưng cháu không biết đi đâu... Cho nên về đây ạ, cặp sách ngày mai cháu thứ hai đi học lại cháu sẽ đến chỗ bạn cháu lấy..."
Bác Di nhìn Ngọc Thiên, thấy trong ánh mắt cậu chính là sự ủ dột cùng buồn bã, bà biết chắc chắn thằng nhóc này sẽ không tự nhiên trốn học khi không có chuyện gì xảy ra. Bà thừa hiểu rõ, ở trường đã có người ăn hiếp cậu cho cậu nên Ngọc Thiên mới đi đến bước đường này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cach-xa-tam-tay/3442595/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.