"Anh Phong Diễn, đừng cố tình tránh né em, vì sao lại không nghe máy??" Diệp Thanh Dao trách cứ.
Bao nhiêu ngày qua, từ tin nhắn đến gọi thoại hay gặp trực tiếp Lục Phong Diễn đều một mực tránh xa. Hại cô ta rất đau đầu và bực tức với vấn đề này.
Ngày hôm nay, khó khăn lắm cô ta mới được gặp, nên liền muốn biết cặn kẽ lí do.
"Diệp Thanh Dao!... Bao nhiêu năm học hành của cô là để trưng bày qua mắt à? Đến phép lịch sự tối thiểu là gõ cửa xin vào ở nơi làm việc cô còn không có, thì đòi lấy tư cách gì ở bên cạnh tôi, hả?"
Đúng là Diệp Thanh Dao đã tự ý xông vào văn phòng làm việc của anh khi chưa được cho phép.
"Anh... Anh làm gì nặng lời với em như thế chứ? Em không có tư cách bên cạnh anh vậy thì còn ai có thể?"
"Lục Phong Diễn, anh đừng vô tình như thế! Em cố gắng hết sức để có thành quả như hôm nay, tất cả chỉ để được một ngày anh nhìn thấy và tin tưởng thôi mà? Phong Diễn, nhìn em một lần đi mà!"
Trước những lời nóng lòng của Diệp Thanh Dao, Lục Phong Diễn vẫn không để tâm đến, âm giọng trầm lạnh, anh nói:
"Tôi có thể lấy bất kỳ ai, riêng cô thì không bao giờ! Mà này, nếu đã muốn người khác công nhận thành quả mà bản thân cố gắng, một kết quả tốt thì ngoài tài ra vẫn chưa đủ. Chuyện cô đã làm cô là người rõ nhất, còn bây giờ, mời cô cút ra khỏi văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-ay-lieu-co-phan-em/3747528/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.