🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Một tuần sau đó.

Tại bệnh viện Đằng Phát.

Trong căn phòng làm việc ảm đạm, vài tiếng nói giằng co giữa một nam một nữ khiến bầu không khí trong lành bỗng chốc hừng hực.

"Anh Khải, bác đã nói cho em theo đuổi anh, anh không được phép đối xử với em như vậy!" khuôn mặt cô gái ấm ức, hốc mắt còn hiện lên ánh đỏ.

"Khúc Thanh Ly! Tôi đã nói cô tránh tôi ra xa một chút, cô cố chấp đến cùng cũng không có kết quả đâu!"

"Em không cần biết thế nào, em, chắc chắn sẽ theo đuổi anh đến cùng! Anh là đồ đáng ghét nhất!!!"

Khúc Thanh Ly uất ức dậm chân một cái, giọt nước mắt long lanh cũng vì thế mà lăng xuống bờ má hồng bánh bao của cô.

Còn Đằng Khải thờ ơ không quan tâm, anh nhíu mày khó chịu với sự xuất hiện của Khúc Thanh Ly trong căn phòng làm việc của mình.

Khúc Thanh Ly là tiểu thư nhà họ Khúc, một cô gái có vẻ ngoài rất dễ thương và đáng yêu. Lỡ phải lòng người đàn ông lạnh lùng vô tình, chẳng biết đây là phúc hay họa. Vừa tốt nghiệp đại học xong, cô liền từ nước ngoài bay về nước với ước mơ từ thời cấp ba đến giờ nay mới được thực hiện, đó là cưa đổ bác sĩ Đằng - Đằng Khải. Cô muốn làm vợ anh, thực sự rất muốn.

Đằng Khải vốn rất không thích gần phụ nữ, trừ ra bệnh nhân của anh, còn lại anh đều không để mắt đến.

"Cô về đi, bỏ ngay cái ý định đó, mẹ tôi có đứng về phía cô tôi cũng mặc kệ. Về mà nói với bà ấy đừng cố gây sự nữa!"

"Đằng Khải! Anh đừng quá đáng, em thích anh là quyền của em, bác ủng hộ em là một điều khác! Đừng lấy cớ giận cá chém thớt!"

"Xem ra... cô cũng được lòng bà ấy lắm nhỉ!"

"Cảm phiền cô về cho! Tôi còn rất nhiều bệnh án cần xem qua"



Khúc Thanh Ly đưa tay lên lau đi nước mắt, giọt nước mắt của cô rơi xuống không phải vì cái con người vô tình kia mà là do tức bản thân cô vì quá mềm yếu, dùng bản thân của hiện tại thế này thì làm sao khiến anh động lòng được cơ chứ! Cuộc sống của cô ảnh hưởng phần lớn lúc này đều một việc đường tình có chút ngặt nghẽo.

Hậm hực rời đi, Khúc Thanh Ly mang theo nỗi uất ức và tức đến rung người đi về. Chả hiểu đường duyên kiểu gì lại cho tơ hồng của cô mắc vào anh không biết. Giận anh, ghét anh nhưng không buông được. Chấp niệm yêu của cô cũng quá đỗi lớn, buông không được mà tiến cũng quá là bất ổn.

Sau khi Khúc Thanh Ly rời đi, lúc này Đẳng Khải mới buông và cất hết giấy tờ bệnh án đi. Đúng là phụ nữ đối với anh rất phiền, anh ngày đêm chỉ muốn tránh né cho xa. Nhiều lúc người nhà và bạn bè anh còn tưởng anh không phải trai thẳng cơ đấy!

"Vâng thưa Lục tổng. Tôi ngay tức khắc sẽ đi tra thông tin về người mà anh cần."

Lâm Khởi rời khỏi văn phòng làm việc của anh không lâu, cửa phòng bất chợt lại được vang lên tiếng gõ cửa.

"Vào đi."

Người bước vào lại là một người rất thân thuộc. Lục Phong Diễn dừng bút kí, anh ngẩng mặt lên nhìn, liền vội vàn rời khỏi vị trí ngồi ban đầu.

"Bà sao lại đến đây?"

"Tại sao ta lại không được đến? Đâu phải lần đầu ta đến văn phòng của con, con làm gì phải tỏ thái độ đó?"

Vốn anh chẳng hề có ý gì trong lời nói, chỉ là vô thức hỏi... nhưng rồi vẫn bị bà nội bắt lỗi. Anh chọn cách im lặng không giải thích, vốn tính cách anh đã là vậy.

"Hôm nay bà đến tận nơi tìm con, chẳng biết bà có điều gì quan trọng muốn nói?" Lục Phong Diễn ngồi vắt chéo hai chân, biểu cảm lạnh lùng khó gần của anh như đang bài xích người nhà.

Bà Hách An Thu Hòa thở dài một hơi, âm giọng già nua khẽ vang:

"Bệnh tình của ba con diễn biến ngày càng tệ, sức khỏe của ta cũng ngày càng cạn kiệt, Diễn à... con biết chúng ta trông chờ nhất ở con là gì không?"

"Mau chóng lập gia đình. Năm nay con cũng không còn nhỏ tuổi nữa, con và thằng Bách mau chóng lấy vợ trước khi ta và ba con vẫn đang còn hơi thở..."

"Phải là người có gia thế hào môn! Ta thấy tiểu thư nhà họ Lệ, Hàn, Dương đều rất tốt, hay là con suy nghĩ...



"Bà à!! Con từng tuổi này rồi, trên thương trường tranh giành nhiều năm như vậy, con không cần phải chọn vợ theo tiêu chuẩn hào môn! Công việc áp lực rất mệt, con cần là một người thật lòng bên con, chứ không phải đem tiền và địa vị ra đánh đổi!!!... Những cái vật chất này có thể kéo dài ngày một ngày hai, nhưng không thể nào mang hạnh phúc tồn tại lâu dài. Vẫn như những lần trước, giới hạn của con rất nhỏ, đừng ép buộc với những việc con không muốn!"

Lục Phong Diễn tuôn xả một hơi thật dài, có nhiều cái khó anh không thể nói ra, giới hạn của anh rất bé, những việc cần làm sẽ làm, không cần thì không cần phải xuất hiện.

"Những gì mà ta nói cũng chỉ muốn tốt cho tương lai của con. Có phải cô gái tên An Nghiên Hy không, con bé đó gia thế không tốt, công việc không ổn định, chả có cái gì phù hợp để bên cạnh con cả..."

"Bà có ý gì? Rốt cuộc bà muốn thế nào mới vừa lòng trong mắt bà đây? Bà đụng vào em ấy là đụng vào giới hạn cuối cùng của con, con chỉ nói bao nhiêu bà chắc hiểu rõ nhất.

"Con uy hiếp ta sao? Phong Diễn, con tại sao phải như vậy?"

"Bà không hề hiểu con hay thằng Phong Bách, từ nhỏ cho đến tận bây giờ, cái mà bà muốn nhất vẫn luôn bao quanh mấy chữ "tiền tài vật chất". Bà về đi, con cần không gian làm việc tiếp" Lục Phong Diễn cười khẩy, anh đứng phất dậy, nét mặt ngày càng trầm lạnh hơn.

"Con..."

Nếu ham mau chóng, màng tiểu lợi thì đại sự chắc chắn không thành.

Một lúc sau, bà Hách An Thu Hòa cũng chịu rời đi, bóng lưng già nua khiến Lục Phong Diễn một phần đau lòng một phần khó chịu.

Đầu tiên phải kể đến là Lưu Thư Ý, bà cũng phản đối không cho anh tiến xa hơn với cô ta, cũng bởi gia cảnh. Nhưng rồi chẳng ai làm gì cô ta lại đạp anh một phát sốc kinh, mối quan hệ này tan vỡ đến từ một phía. Mối tình đầu cũng là nơi dẫn đến bệnh đa nghi khi quen phụ nữ. Khó tin vào tình yêu.

Lần hai lại cũng là do bà và ba, mối hôn sự với Diệp Thanh Dao.

Lần này đến cũng lại đề xuất cho anh thêm vài người có thân phận hào môn. Mục đích hai là muốn thăm dò và nhắc nhở mạnh anh một phần.

Sau khi quen biết và tiếp xúc với An Nghiên Hy. Anh ít nhiều cũng được quay trở về lại chính bản thân anh không ít. Có lẽ Lục Phong Diễn chỉ thực sự tự do và yên bình khi ở gần bên con thỏ nhỏ.

Hạnh phúc chẳng biết khi nào mới ghé qua. Với một người từng bị dẫm đạp lên tình yêu, nên anh cũng sợ nhất cảm giác người quan trọng nhất lại đạp vỡ đi bức tường gai mà anh xây dựng nhằm tránh đi những thứ nguy hiểm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.