Một lữ nhân21 đi ngang qua kinh thành Mục quốc, lúc đi qua ngã tư đường thành tây, ngoài ý muốn phát hiện phía ngoài một gian cửa hàng lại đầy người xếp hàng.
Lúc này đang là giữa trưa hè nóng bức của tháng sáu, mọi người xếp hàng người người mồ hôi ướt đẫm, lại không có người oán giận nửa câu.
Hắn quan sát một hồi lâu lại không nhìn ra nguyên nhân, không nhịn được tò mò tìm một hán tử tuổi trẻ hỏi:
“Xin hỏi một chút, mọi người ở đây là xếp hàng dài như rồng như vậy vì cái gì?”
Hán tử kia đầu tiên là kinh ngạc đánh giá hắn một lát, mới nói:
“Huynh không phải người Mục quốc chúng ta đúng không?”
“Đúng vậy, ta là từ nước láng giềng đến.”
“Vậy thì khó trách.”
Một lão nhân bên cạnh cười nói :
“Cậu có điều không biết, đây chính là Tương Ngọc đường lừng lẫy đại danh của Mục quốc chúng ta.”
Hán tử bên cạnh tiếp lời :
“Tương Ngọc đường này cùng khác biệt, mặt hàng cửa hàng khác là đủ loại, nhưng mà bọn họ lại chỉ bán duy nhất ‘Trân châu bạch ngọc ngưng cao’, hơn nữa mỗi tháng chỉ mở tiệm ba ngày! Mới có thể mỗi lần đều thường xếp một hàng dài giống như rồng như vậy.”
Lữ nhân ngẩn ngơ :
“…… Trân châu bạch ngọc ngưng cao? Nghe qua sao cứ như là son bột nước?”
Nếu như chính là son bột nước, làm sao có thể hấp dẫn nhiều người xếp hàng như vậy, hơn nữa người trong đội ngũ thoạt nhìn chẳng phân biệt được nam nữ già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-lam-the/2523553/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.