“Thế nào, không muốn nhìn thấy ta?”
Hôm nay Kì Triệu Hòa vẫn là bạch y, chỉ là thay đổi hình thức, vẫn phiêu dật xuất trần như trước.
“Nếu không muốn gặp, còn nói cho ngươi ta ở Ích Sinh Đường làm cái gì?”
Nàng cười hì hì đón nhận.
“Khách quý tới cửa, muốn mua gì?”
Hắn nhếch môi.
“Ta muốn mua lê.”
Tô Tương Lê sửng sốt một lát mới hiểu được hắn đang chọc nàng.
Nàng trừng hắn.
“Bổn điếm không có bán lê, muốn mua tự đi ra cửa hàng hoa quả bên ngoài mà mua.”
Kì Triệu Hòa liền cười.
Cùng nàng ở chung thật sự là chuyện thú vị, từng cái phản ứng của nàng đều là đơn thuần lại chân thật như vậy, hắn lại cười nói:
“Nhưng Lê ở Ích Sinh Đường là độc nhất vô nhị.”
Tô Tương Lê trừng mắt hắn, mặt đã có chút đỏ, tuy rằng nàng không rõ nàng vì sao phải mặt đỏ. Nàng gục đầu xuống, tay không được thoải mái ở trên tóc sờ sờ, lẩm bẩm nói:
“Ngươi còn chưa nói tới làm cái gì đâu.”
“Không có cách nào khác a, lúc trước có người nói sẽ tới cửa bái phỏng, nhưng mà mấy ngày trôi qua, lại thủy chung không thấy bóng người, ta đành phải tự đi tới bái phỏng thôi.”
Nàng sửng sốt.
“Không phải mới qua ba ngày sao?”
Nàng lúc ấy nói sẽ tùy ý bái phỏng cũng không phải lời khách sáo, mà là thực sự muốn đi, chỉ là chuyện tình đều bận hết, có rảnh rỗi mới đi được, cũng không nghĩ đến mới qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-lam-the/2523518/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.