Tiêu Thần về đến nhà vừa đúng giờ cơm, mở cửa ra đã ngửi được mùi thơm của thịt bò kho từ trong bếp tỏa ra. Anh đứng ở huyền quan cởi áo khoác xuống, đổi dép mang trong nhà, lúc đi vào phòng khách còn có thể mơ hồ ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt.
Tư Kiêu Kỳ đang bận rộn trong bếp, tháng 11, tiết trời đã có chút lạnh, anh mặc trên người chiếc quần dài bằng vải bông phối với áo T-shirt cũng bằng bông nốt, bên ngoài là chiếc tạp dề màu xanh nhạt có hình con gà lúc trước mua ở siêu thị. Tiêu Thần đứng ở phía sau lẳng lặng nhìn một lúc, mới đi tới bên cạnh Tư Kiêu Kỳ thì thầm: “Vợ ơi, sắp ăn cơm chưa?”
Tư Kiêu Kỳ bình thường lắm mồm, đa số lần đều nghĩ xem làm thế nào để trêu chọc Tiêu Thần, cứ có cơ hội là “Vợ ơi”, “Vợ à”, tuy rằng mỗi lần như thế đều bị Tiêu Thần ném cho mội cái liếc mắt lạnh như băng. Thế nhưng chỉ cần có một lần Tiêu Thần không thèm tính toán với anh thì anh có thể vì chuyện đó mà vui vẻ cả ngày, giống như chiếm được món hời lắm. Tiêu Thần xưa nay chưa bao giờ tranh với anh mấy thứ này, giống như miệng lưỡi lưu manh là độc quyền của Tư Kiêu Kỳ vậy, Tiêu Thần trước giờ đều chỉ ở trên giường nói một câu: “Hôm nay em ở trên được không?”
“Được!” Tư Kiêu Kỳ vĩnh viễn gật đầu, sau cái lần bị Tiêu Thần điểm huyệt khống chế, Tư Kiêu Kỳ không còn dám lên tiếng phản đối nữa. Trên thực tế, kỹ thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-khach-cua-ta-la-thuy-than/1830362/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.