*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhân viên kiểm soát ở trạm dừng đối với Tiêu Thần có chút bất mãn, hắn dùng cây bút chì chỉ chỉ vào mũi Tiêu Thần hỏi: “Cậu vượt đèn đỏ phải không?”
“Không có!” Tư Kiêu Kỳ giơ lên bốn ngón tay, làm ra biểu cảm “Ông đây cả đời chưa bao giờ nói dối”, rất nghiêm túc xin thề.
“Chạy quá tốc độ?”
“Làm gì có chuyện đó?” Tư Kiêu Kỳ hét lên, “Trên đường đâu đâu cũng có camera, một tháng tiền lương của tôi còn chưa đủ cho nó chụp a?”
“Cậu tới sớm hơn bình thường tới nửa tiếng, làm sao có chuyện đó được?”
“Đại ca, đường xá đêm hôm khuya khoắt tất nhiên là được, lại không còn hành khách, mỗi trạm tiết kiệm một, hai phút thì cộng lại cũng đủ rồi!”
“Thật không?”
“Thật,” Tư Kiêu Kỳ vò đầu bứt tay nhảy nhót, “Anh xem không phải là không có chuyện gì sao, tôi về nhà đây, mệt chết tôi rồi.”
Nhân viên kiểm an phất tay một cái cho đi, cúi đầu nhìn xuống bản ghi chép, vẫn cảm thấy ngày hôm nay Tư Kiêu Kỳ chạy nhanh tới mức không tưởng tượng nổi.
Tư Kiêu Kỳ mò mẫm trong bóng tối đi về nhà, trái tim nhỏ bé cũng sắp nhảy ra ngoài cổ họng, bàn tay cầm chìa khóa chuẩn bị mở cửa cũng bắt đầu run lên. Má, vừa nghĩ tới người kia đang ở phía sau cánh cửa này chờ mình anh liền kích động đến run rẩy, nói run cầm cập cũng không quá. Hơn nữa theo lịch làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-khach-cua-ta-la-thuy-than/1830260/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.