Lệ Hồng thơ thẩn theo triền núi nhìn bóng chiểu phủ xuống cánh rừng trước mặt. Bốn bề vắng lặng ! Suốt ngày nay, nàng len lỏi khắp củng nơi để tìm con, nhưng bọn do thám không để lại một dấu vết nào cả. Lệ Hồng khổ sở vô cùng !
Nàng đứng nhìn bóng mặt trời khuất lần sau rặng núi lẩm bẩm:
- Trời sắp tối rồi ! Ta biết tìm con ở chốn bào ? Hồng Nhi ơi ! Con ở đâu bây giờ ?
Có tiếng gọi vang lên trong rừng:
- Lệ Hồng⬦ Lệ Hồng tiểu thư⬦ Lệ Hồng quay lại. Một kỵ sĩ đang thúc ngựa lướt tới. Lệ Hồng nhìn kỹ, đó là Hoa Lý, tiểu đồng hầu cận Tiêu Hà lão hiệp. Nàng vội vã hỏi:
- Hoa Lý⬦ Có chuyện gì thế ?
Hoa Lý xuống ngựa thở hào hển:
- Nguy rồi tiểu thư ! Lão hiệp đang mệt nặng, miệng vẫn gọi Hồng Nhi. Em lo sợ quá phải chạy đi tìm tiểu thư !
Lệ Hồng hốt hoảng hỏi:
- Trời ! Ai cho lão hiệp biết Hồng Nhi bị bắt mất vậy ?
- Bẩm tiểu thư ! Tin kia làm cho toàn thể mọi người xôn xao. Họ bàn ra tán vào là đến tai lão hiệp.
Lệ Hồng hỏi nhanh:
- Anh Kiệt hiệp sĩ đâu ?
- Dạ ! Người cùng Hoa Mai tiểu thư đã rời sào huyệt đi từ sáng.
Lệ Hồng không dám chậm trễ, vội bảo Hoa Lý:
- Em lên ngựa về ngay đi.
Nàng dứt lời phóng mình chạy vụt đi. Phút chốc đã về đến trang trại. Các tráng sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-hoa-thon-phuc-han/2057920/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.