Trương Mộc Tuệ nhận thức mình nghĩ oan cho con gái nên lấy tay sờ chóp mũi nói lãng sang chuyện khác.
- Ngày kia bên phía Âu gia có gửi thiệp mời đến con cùng ta dự tiệc đi. Là lễ mừng thọ của ông Âu. Ta hỏi qua trợ lí của con rồi, không cần tốn thời gian nghĩ cách từ chối mẹ đâu.
- Cũng về nhà rồi ăn cơm với cha mẹ luôn đi.
Trên bàn ăn Dương Mộc Thanh quan sát hai người họ, nhìn kỹ thì cũng có nét giống phụ hoàng và mẫu hậu của cô ngày xưa. Thấy cô không động đũa bà lên tiếng:
- Sau còn chưa ăn nữa, gầy như thế rồi còn giảm cân gì nữa, mẹ biết làm nghệ sĩ phải đẹp nhưng con gầy như này mẹ nhìn mà xót ruột quá! Hay là con về đây ở với mẹ vài ngày, để mẹ nấu mấy món ngon cho con ăn tẩm bổ.
Dương Thanh Huy dùng chân đá vào chân vợ mình dưới bàn. Phải biết rằng đứa nhỏ này mỗi lần nhắc đến việc làm diễn viên bị thiệt thòi thế này thế kia là nó lại làm ầm ĩ lên không nhìn mặt bọn họ mấy tuần. Giờ đang ăn cơm không khéo lại đứng dậy bỏ ngang không chừng. Biết mình vừa lỡ lời bà lo lắng quan sát biểu cảm của cô.
Dương Mộc Thanh đặt đũa xuống, tim bà như đặt xuống theo.
- Con sẽ không giải nghệ trước khi đạt được danh phong Ảnh Hậu. Còn việc hôm nay mẹ tìm đến nhà con hy vọng sau này có sự thông báo trước.
- Con vẫn không chịu dọn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-yeu-phuc-anh/3504248/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.