Chương 116
Tôi giật mình sợ hãi, hoảng loạn đẩy hắn ra. Cơ thể trống rỗng trong phút chốc khiến tôi thấy hụt hẫng.
Tiếng gõ cửa không ngừng vang lên như đang thúc giục chúng tôi chỉnh đốn lại trang phục thật nhanh. Tại sao chỗ này lại có cảnh sát giao thông cơ chứ? Đúng lúc làm chuyện mờ ám thì lại bị bắt gặp, xấu hổ quá đi mất.
Tôi vuốt lại tóc tai cho ngay ngắn, hít thở sâu để coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
"Đề nghị bên trong mở cửa, một phút nữa không mở chúng tôi xe phá cửa."
Tôi hốt hoảng:
"Anh ơi nhanh lên."
Mặt hắn đen như đít xoong, không nhanh không chậm mở cửa.
"Có chuyện gì vậy các anh cảnh sát?"
"Xe của anh đỗ trái phép, có biểu hiện khác thường, chúng tôi nghi ngờ anh đang vận chuyển trái phép chất kích thích. Mời ra ngoài cho chúng tôi khám xét."
Gì? Mấy ông cảnh sát giao thông này suy luận ghê thật. Còn nghĩ chúng tôi vận chuyển ma tuý nữa, đáng sợ thật.
"Được, mời các anh."
Cả người tôi ê ẩm, nhức mỏi, xuống được xe cũng khó. Hắn nhẹ nhàng bế tôi ra để lực lượng cảnh sát vào lục soát xe. Đố tìm được một hạt ma tuý hay chút cỏ Mĩ nào đấy. Đúng là nghi ngờ nhầm người, chỉ làm mất thời gian của người khác. Còn phá đám chuyện tốt của chúng tôi nữa. Sao tự nhiên tôi ghét đám người Pikachu* này thế chứ nị.
Tôi mệt mỏi dụi đầu vào vai hắn, hắn bế tôi, vỗ vỗ nhẹ lưng tôi, thì thầm vào tai an ủi:
"Đừng sợ..."
"Em không sợ, em chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328788/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.