Chương 113
Mẹ tâm lí quá, tâm lí đến nỗi tôi không còn lời nào để diễn tả nổi. Sợ mẹ buồn, tôi chỉ biết trả lời:
"Vâng..."
Chẳng nhẽ lại từ chối? Mẹ sẽ nghĩ gì đây? Mẹ sẽ nghĩ tôi không còn yêu thương mẹ nữa, tôi hư không biết nghe lời mẹ.
Mới ngày hôm trước mẹ nói sẽ mua đồ tránh thai giúp tôi thì ngày hôm sau anh shipper của Shoppe đã đi đến tận nhà giao hàng tận tay.
Ban đầu tôi chưa biết là "áo mưa", chỉ nghĩ là đồ gì đó mẹ mua sale trên mạng, ai ngờ mẹ hí hửng kéo tôi vào phòng, vui vẻ khoe thành quả:
"Nhìn này con, cả đêm qua mẹ vất vả mua sắm cùng bố Tuấn mới được đấy, hai đứa còn trẻ, sức còn dài, mẹ sợ sẽ phát sinh bất kì lúc nào mẹ đặt giao hàng cấp tốc, con xem đi."
Bị mẹ tra tấn cả một buổi để nói về công dụng, vai trò của chúng nó, tôi quyết định trút lên hắn. Hắn cũng phải biết, không thể để mình tôi chịu đựng được.
Tôi chạy lên phòng, hắn đang nằm trườn ra nghịch máy tính. Tôi ném cái hộp "kẹo" đủ hương vị, màu sắc lên mặt hắn.
"Mẹ anh mua đấy, giữ lấy mà dùng."
Hắn ngớ người, cầm những cái đó lên xem, nhanh chóng hiểu ra, nhìn tôi cười vô cùng đểu cáng:
"Đúng mẹ anh có khác."
Hắn chậm rãi tiến đến chỗ tôi. Hiểu được ý đồ của hắn, tôi hét toáng lên:
"Á tránh xa tôi ra!"
Để đảm bảo an toàn cho mình, tôi quyết định chạy về nhà mẹ đẻ trú thân.
Người yêu tôi đáng ra phải bay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328785/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.