Chương 52
Tại sao trời sinh ra Ninh Dương Hạ Linh rồi lại còn sinh ra thêm đỉa đói Trần Mạnh Toàn nữa chứ? Tôi muốn nguyền rủa hắn! Hoặc hắn chết, hoặc tôi chết. Nếu thời khắc này có một con dao trong tay, tôi thề tôi sẽ không ngần ngại quay sang đâm nát hắn, để hắn chết đi, hắn không thể nói nữa, không lải nhải bên tai tôi nữa. Hắn thật là phi thường, có thể khiến một đứa chẳng thèm ghét ai bao giờ lại ghét cay ghét đắng một người, ghét thấu tim gan phổi phèo lục phủ ngũ tạng.
Tôi thật sự bái phục khả năng kiềm chế của tôi. Tôi vẫn có thể chạy vào nhà, chào hỏi bố mẹ rồi lên phòng khoá chặt cửa phòng lại mà không nóng giận quay lại đánh hắn, chửi bới hắn.
Ngồi thở một lúc, lại nghe thấy tiếng cửa phòng. Hắn nỉ non ở bên ngoài:
"Hạ Linh, cho tôi xin lỗi, tôi không biết cậu giận đến mức độ như vậy nên có phần đùa dai một chút."
Cái giọng nói này khiến tôi muốn móc họng, cắt lưỡi hắn. Tôi giật mình, tại sao tôi lại có những suy nghĩ độc ác như vậy? Từ bao giờ tôi lại biến chất đến vậy? Chỉ tại một cái tên Trần Mạnh Toàn thôi sao?
"Cút."
Tôi buông đúng một câu, chùm chăn bịt tai nghe lại, bật nhạc to hết mức. Một tiếng đồng hồ sau, nghĩ hắn đã rời đi tôi mới rời giường đi tắm. Ai ngờ vừa tắm xong, bước ra lại nghe thấy giọng hắn:
"Linh tắm muộn không tốt đâu, lần sau nhớ tắm sớm nhé. Lau sạch người vào rồi hẵng mặc đồ. Đêm rồi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328724/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.