Chương 51
Tôi ngoái đầu lại nhìn Hạ Mi, ở khá xa nên không thể thấy biểu cảm trên gương mặt bạn như nào. Chơi với bạn hơn một năm, lại hiểu tình cảm của bạn giành cho Trần Mạnh Toàn to lớn cỡ nào, tôi thầm cầu mong Hạ Mi đừng bị tâm lí ảnh hưởng mà khiến vở kịch tan tành. Tôi biết công sức của con bé nó bỏ ra cho đoàn kịch là rất nhiều.
Hạ Mi, nhìn tao mong mày sẽ hiểu. Tôi lắc lắc đầu ra hiệu, cả người cố gắng phanh lại, tránh lực kéo của hắn, đã đến đoạn thoại của Hạ Mi, vài chục giây rồi chưa thấy bạn đọc. Hôm kia có đi xem Hạ Mi tổng duyệt, nó diễn rất tốt, đoạn này đang là đoạn mấu chốt của vở kịch. Chết rồi, Hạ Mi à, tao tin mày có thể làm được mà. Tôi nín thở chờ đợi, giọng nói tuy hơi mất bình tĩnh nhưng vẫn lanh lảnh vang lên, đọc trôi chảy khiến tôi an tâm phần nào.
Quay lại mới phát hiện đã bị hắn lôi ra cách khán đài một đoạn xa. Tôi không ngừng giãy giụa cố gắng thoát ra khỏi sức mạnh như mới uống mười lon bò húc của hắn. Tẩu thoát hông thành, tôi giận dữ quát lớn:
"Cậu bị điên à? Tôi đang xem Hạ Mi diễn mà, buông ra!"
Hắn vẫn tỏ ra rất bình thản, không hề cảm thấy có lỗi với Hạ Mi và tôi. Tay nắm chặt cổ tay tôi, miệng chầm chậm cất lời:
"Chán ngắt có gì mà xem, tôi đưa cậu đi dạo phố."
"Buông ra! Không đi! Cậu không xem Hạ Mi diễn sao? Không sợ Hạ Mi buồn à? Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328723/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.