Mẹ tôi nói: 
"Nhiên, mẹ và con sẽ đến Mỹ." 
Còn tôi lại rơi vào sự mờ mịt không rõ. Mỹ? Tôi cứ ngỡ mình đã nghe lầm. Đến Mỹ là sao? Đi du lịch á? Nhà tôi không nghèo nhưng cũng không khá giả đến mức đi Mỹ "giải sầu" đâu. Tôi thấp thỏm hỏi thêm: 
"Mẹ, đến Mỹ là sao?" 
"Bây giờ con đã biết việc ba mẹ ly hôn rồi. Thật ra, mấy năm nay mẹ cũng muốn dẫn con đi Mỹ nhưng vì còn ngại vấn đề này. Bây giờ thì.. Dì bên ngoại con đang ở Mỹ, cũng muốn đón mẹ con mình sang cho vui nhà vui cửa, cũng muốn cho con được học tập ở một nơi tốt hơn, muốn.. tốt cho con thôi." 
"Nhưng tại sao phải đi Mỹ? Chúng ta ở đây cũng rất tốt mà?" Tôi quyến luyến nơi này, tôi không muốn rời xa nơi này. Mười tám năm kỷ niệm, nói bỏ sao mà bỏ được, lại còn đi đến nước Mỹ xa xôi nữa chứ? Đùa tôi sao? Mẹ tôi giận ba nhưng cũng không cần tuyệt tình như vậy chứ? Nếu tôi cùng mẹ đến Mỹ, có nghĩa là tôi phải cắt đứt mọi quan hệ với ba? Đó là lý do mẹ khăng khăng muốn mang tôi đi Mỹ ư? 
"Xin lỗi con vì đột ngột quyết định như vậy, nhưng thật ra mẹ cũng chỉ muốn tốt cho con thôi. Mẹ sẽ tranh thủ làm thủ tục, trong năm nay sẽ đi Mỹ." 
Dứt lời, mẹ rời đi, còn tôi thì ngây ngốc ở đó. Tại sao? Tại sao tạo hóa lúc nào cũng trao cho tôi những cú sốc lớn như vậy? Thật lòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-dao-hoa/2670364/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.