Giọng nói ấy không phải của ai khác là Khánh Ân
"Sao không vào đi mà đứng ở đây?"
Khánh Ân đứng thật sát nàng, phả hơi thở nóng bỏng vào tai nàng. Ngọc Dương khẽ run người, nàng lập tức né qua một bên
"Bây giờ em vào"
Ngọc Dương vào trước Khánh Ân cầm theo đống tài liệu theo sau vào. Không đợi Ngọc Dương lên tiếng Khánh Ân chủ động nói trước
"Ngồi đi hôm nay em giúp tôi giải quyết đống này đi, em chỉ cần chỉnh lại một số chỗ sai thôi"
Vừa nói nàng vừa chỉ đống tài liệu nàng mới để trên bàn. Đây là bảng thống kê trong năm học, đáng ra bình thường sẽ do bên kế toán trường làm nhưng tuần này bên đó lại có việc gấp nên giáo viên phải tự chia nhau làm
"Ừm" Ngọc Dương ừm nhẹ
"Hai tiết cuối tôi xin cho em nghỉ rồi đừng lo"
"Hi vọng lần sau cô sẽ tìm lớp trưởng, em không nghĩ em có nhiệm vụ làm mấy việc này đâu ạ" nàng không muốn gặp Khánh Ân nhiều và công việc này đúng là nhiệm vụ của lớp trưởng, chứ không phải của nàng
Ngọc Dương cũng nhanh bắt tay vào làm việc, cái này cũng dễ không khó khăn gì chỉ có điều là hơi nhiều
Nghe xong câu vừa Khánh Ân hơi ngây người, mắt vẫn luôn nhìn Ngọc Dương cúi đầu làm việc. Một cảm giác Khánh Ân cho rằng bản thân thật ngu ngốc, rốt cuộc là nàng đang làm gì vậy chứ
Khánh Ân cũng không nhàn rỗi ngồi chơi, nàng cũng bận việc ở công ty nhưng nhất cử nhất động của đứa nhóc kia nàng đều biết. Ngẩng đầu lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-cua-toi-la-co-giao/777915/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.