Trên trần nhà đèn lóe sáng, áo mưa trên giường cũng lóe sáng.
Bàn tay của Tuế Văn hơi dừng lại, sau đó lấy thế sét đánh không kịp bưng tai gấp chăn lại, động tác mạnh đến nỗi chăn trên giường nước lay động giống như có sóng ngầm vậy.
Thời Thiên Ẩm đang đứng trước cửa sổ nghi ngờ quay đầu lại.
Tuế Văn bình tĩnh: "Không có gì, tôi kiểm tra lại chăn, miễn cho trên chăn có tro bụi gì đó."
Thời Thiên Ẩm gật gật đầu, bình thường trở lại.
Tuế Văn lại nói: "Cái kia, thời gian không còn sớm, chúng ta tắm rửa rồi đi ngủ sớm đi."
Hắn nói xong lại cảm thấy lời nói của mình có cái gì đó không thích hợp lắm.
Căn phòng không thích hợp này làm cho lời nói bình thường cũng trở nên không thích hợp.
Thời Thiên Ẩm lại cảm chẳng cảm thấy gì: "Vậy ta đi tắm trước."
Tuế Văn thở dài nhẹ nhõm: "Được."
Ngay sau đó hắn phát hiện lời nói này của mình cũng quá sớm.
Thời Thiên Ẩm đã vào phòng tắm.
Tiếng nước xôn xao vang lên trong phòng tắm.
Tuế Văn cũng ngồi xuống giường nước, hắn lấy áo mưa vừa được giấu trong chăn ra, đang muốn nhét lại tủ đầu giường thì lại nhìn thấy vách tường đối diện với giường nước thay đổi.
Từng lớp sương mù xuất hiện trên tường, trong sương mù, màu trắng của vách tường dần dần mất đi, lộ ra mặt kính. Mặt kính trở nên mơ hồ dưới lớp sương trắng mờ mịt nhưng lại phản chiếu bóng dáng của người đang tắm rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-vat/3332795/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.